THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 564

Tôi bi ai nghĩ, có phải lúc ấy tôi nên tát mạnh cho cậu ta một cái, đánh

cho cậu ta tỉnh táo lại; hay là kiễng chân lên, hôn lại cậu một cái, dù sao tôi
thích cậu nhiều năm như vậy, rốt cuộc giữa chúng tôi ai có ý xấu với ai
cũng không thể nói chính xác được.

Nhưng tôi lại vô dụng chạy mất! La Kì Kì, thật muốn tát mày một cái!

Lâm Y Nhiên đã trở lại, hỏi tôi: “Cậu đói không? Muốn ăn bánh bao

không?”

Tôi rúc mình trong chăn, mơ hồ nói: “Không cần đâu.” Tôi sớm đã tức

giận đến no rồi.

Thanh Đảo:

[1]Di Hòa Viên hay cung điện mùa hè – là một cung điện được xây dựng

từ thời nhà Thanh, nằm cách Bắc Kinh 15 km về hướng tây bắc. Di Hòa
Viên (nghĩa đen là “vườn nuôi dưỡng sự ôn hòa”) đến nay vẫn còn được
bảo tồn tốt. Nơi đây nổi tiếng về nghệ thuật hoa viên truyền thống của
Trung Quốc.

Di Hòa Viên có lịch sử tồn tại trên 800 năm với nhiều tên gọi khác nhau.

Đầu đời nhà Tấn, một cung điện tên là Kim Sơn Cung đã được xây dựng tại
nơi mà ngày nay là Di Hòa Viên. Năm 1750, vua Càn Long xây Thanh Y
Viên tại khu vực này để mừng sinh nhật mẹ ông. Năm 1860, trong Chiến
tranh Nha Phiến, liên quân Anh – Pháp bắn phá khiến Thanh Y Viên bị hư
hại nặng. 28 năm sau, Từ Hi Thái Hậu lấy ngân quỹ vốn dùng để hiện đại
hóa hải quân ra trùng tu hoa viên trong vòng 10 năm và đặt tên là Di Hòa
Viên. Năm 1900, trong loạn Quyền Phỉ, liên quân 8 nước lại phá hoại hoa
viên lần nữa. Khi Từ Hi hồi cung tại Bắc Kinh năm 1903, bà cho đại trùng
tu hoa viên.

Hai cảnh nổi bật ở Di Hòa Viên là Vạn Thọ Sơn và hồ Côn Minh. Hoa

viên rộng 294 mẫu, trong đó diện tích hồ chiếm 220 mẫu. Vườn chia làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.