THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 562

tìm Trương Tuấn, tôi muốn nói chuyện với cậu để giải quyết vấn đề giữa
chúng tôi.

Tìm một nam sinh, tôi hỏi cậu ấy xem Trương Tuấn

“Trương Tuấn nói hơi mệt, không đi ra ngoài chơi, một mình nghỉ ngơi

trong phòng ấy.”

Tôi đến gõ cửa phòng Trương Tuấn, cậu nói: “Cửa không khóa.”

Tôi đẩy cửa mà vào, cậu đang đứng trước cửa sổ, quay đầu thấy là tôi,

ngây ngẩn cả người.

Tôi đóng cửa: “Tớ muốn nói chuyện một chút với cậu.”

Cậu ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng, mời tôi ngồi lên

giường.

Tôi im lặng rất lâu, cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu, cậu cũng

không chút nóng nảy, ngồi yên lặng, không nhìn ra những biểu hiện khó
chịu thường ngày.

Rất lâu sau, tôi thở dài nói: “Tớ biết cậu không muốn nhìn thấy tớ, ghét

tớ, nhưng không nên để vì chúng ta mà ảnh hưởng đến mọi người, tớ cam
đoan sau này sẽ không chọc giận cậu nữa, cam đoan sẽ cố gắng không xuất
hiện trước mặt cậu, cam đoan dù cậu có nói gì cũng chỉ tán thành mà không
phản đối, cũng phiền cậu để tớ được yên.” Tôi nói xong, lập tức đứng lên,
định rời đi.

Cậu lập tức bắt lấy ống tay áo của tôi: “Không phải tớ không muốn nhìn

cậu.”

“Còn không phải cậu không muốn nhìn thấy tôi?” Tôi tức giận đến dừng

bước, vùng khỏi tay cậu ta, chỉ vào cậu ta chất vấn, “Vì né tránh cậu, tôi đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.