THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 595

nắm chặt tay cậu ấy, vào lúc đó, tựa như tôi chỉ có cậu ấy, cậu ấy chính là
chỗ dựa duy nhất của tôi trong thế giới này.

Sau đó, sóng cuốn đi, mực nước giảm xuống, đầu tôi lại lộ ra. Tôi thở

mạnh một hơi, ho khan kịch liệt, dù sao cũng không có kinh nghiệm nên
vẫn bị sặc, trong mắt cậu ấy chứa đầy ý cười, nhìn tôi cười to.

Tôi vẫn ho khan, vừa lau mắt vừa vuốt tóc, còn có thể cho cậu ấy một

đạp.

Chờ nghỉ ngơi xong, chúng tôi nắm tay nhau, lại bắt đầu chuẩn bị nghênh

đón làn sóng tiếp theo.

Ở nơi biển lớn mờ mịt, chúng tôi thành duy nhất của nhau, sóng triều lên

xuống, chúng tôi cất tiếng cười to, vui vẻ thoải mái.

[2] Tác giả Tam Mao: Nhà văn Đài Loan, sinh năm 1943 tại Triết Giang,

Trung Quốc. Đã từng học khoa Triết học Đại học Văn Hoá Trung Quốc. Du
học châu u, du học ở Tây Ban Nha, Đức v.v.. sau định cư ở Sahara, quần
đảo Canali, về Đài Loan dạy đại học năm 1981, viết tản văn theo dọc
đường bà lưu lạc khắp thế giới.

Tuy nhiên bà chưa tốt nghiệp bất kỳ trường nào. Bỏ học từ lớp 6, cha dạy

viết, bạn bè dạy vẽ, giáo sư quen xin cho học dự thính khoa Triết học, tuy
thành tích học tập ở khoa Triết rất xuất sắc nhưng cuối cùng không tốt
nghiệp, xin nghỉ học đi lưu lạc, du học ở châu u qua nhiều trường nhưng
không có bằng cấp gì. Cho đến khi về Đài Loan dạy đại học cũng chỉ là dạy
phụ, đi diễn thuyết.

Những sáng tác có giá trị nhất của Tam Mao là những tập tản văn viết

trong 14 năm lang thang khắp thế giới. Sau khi người chồng Tây Ban Nha
mất tích trong một cuộc thám hiểm, bà trở về Đài Loan. Tam Mao mất năm
1991ọ 49 tuổi. Tự tử tại một bệnh viện ở ngoại thành Đài Bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.