THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 633

Sân trượt cũng rất rộng, rất nhiều người, tôi lại cố gắng để không nhìn

thấy bộ dáng Trương Tuấn và Quan Hà cầm tay nhau, thế nên rất nhanh sau
đó đã không biết họ ở

Một mình tôi nghe theo tiếng nhạc, cố gắng trượt đi thật nhanh, bên cạnh

có nam sinh mời tôi: “Có thể trượt với bạn không?”

Hóa ra bây giờ trượt patin cũng giống như khiêu vũ, cũng có thể mời bạn

trượt cùng, tôi không từ chối, cậu ta trượt hai vòng với tôi, có ý muốn nắm
tay tôi, nhưng tôi đã tránh được.

Cậu ta cũng biết lùi biết tiến, nhưng lại bắt đầu giới thiệu bản thân, hỏi

tên tôi, khen tôi rất có khí chất.

Tôi mỉm cười, cậu không xem TV à? Đối với cô gái không đẹp, khi khen

ngợi cô ấy sẽ khen cô ấy có khí chất.

Tôi không trả lời cậu ta về thông tin cá nhân của mình, cậu ta lại không

buông tha, vẫn đang trượt bên cạnh tôi, lúc nghỉ ngơi, cũng theo tôi, nói
chuyện phiếm với tôi. Tôi cũng không ghét cậu, vì vậy cũng trò chuyện vài
câu trong giới hạn.

Ở trong đám người, tôi nhìn thấy Trương Tuấn, cậu vẫn đang ở bên Quan

Hà. Chờ họ lướt qua, tôi lại bắt đầu trượt, nhưng bộ dáng Trương Tuấn và
Quan Hà tay nắm tay không thể xóa đi trong đầu tôi, tốc độ của tôi càng lúc
càng nhanh, nam sinh bên cạnh có ý tốt nhắc nhở tôi: “Cẩn thận một chút.”

Trước mắt đột nhiên sáng ngời, chùm tia sáng rất mạnh chiếu thẳng lên

người chúng tôi, tôi rất mờ mịt, tí nữa thì ngã, cậu ta vội vàng tiến lên đỡ
tôi, vui vẻ nói: “Tớ đến đây chơi rất nhiều lần, đây là lần đầu tiên được
chiếu đèn.”

Cậu ta muốn kéo tôi trượt, tôi lại đẩy cậu ta ra: “Xin lỗi, tớ không muốn

trượt nữa, bạn trượt một mình đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.