THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 656

Quan Hà gật gật đầu: “Đây là nguyên nhân tớ không thích quyển sách

này, bởi vì trong đó không có nhân vật nào làm tớ thích, có điều phải công
nhận Anna cũng là thực tế được phóng đại của tất cả phụ nữ, Anna trong
cuộc sống thật chỗ nào cũng có. Tớ nghĩ tớ hiểu ý cậu, cậu sẽ không làm
Anna, cũng tuyệt sẽ không cho Trương Tuấn cơ hội làm Vronsky.”

“Đúng vậy! Tớ không muốn mười năm, hai mươi năm sau, Trương Tuấn

nhớ lại thời trung học của mình, sẽ vô cùng hối hận nói, nếu năm đó mình
không yêu La Kì Kì, có lẽ mình có thể thi vào một trường đại học danh
tiếng, có thể học một chuyên ngành có giá, có lẽ sẽ không giống như bây
giờ, mình có thể làm….”

Quan Hà cười ha ha: “Ừ, bởi vì tình yêu với đàn ông chỉ như là ảo giác,

sẽ có một ngày, anh ta tỉnh lại từ trong ảo giác, tiếc nuối mình vì tình yêu
mà mất mát.”

Tôi tự giễu nói: “Tớ cảm thấy lý trí của mình rất không đáng yêu, lúc nào

cũng cân nhắc tình yêu và sự thật.”

Quan Hà đánh giá tôi. nói: “Sai lầm rồi, Kì Kì, cậu rất thích Trương

Tuấn, thích đến mức sợ rằng mười năm sau cậu ấy sẽ tiếc nuối, cậu không
muốn cậu ấy hối hận vì đã từng thích mình.”

Đại khái từ nhỏ tôi đã bị ảnh hưởng từ Tiểu Ba, anh Lí và Ô Tặc, nên

định nghĩa tình bạn của tôi tràn ngập hương khí giang hồ, thành tâm là
chính, nghĩa khí quan trọng nhất, khi cần thiết, không tiếc giơ đao tương
trợ, sống chết có nhau.

Tôi cảm thấy bản thân mình vẫn làm rất khá, tôi không nợ bất kỳ người

bạn nào; nhưng Quan Hà lại tác động mạnh mẽ đến tiêu chuẩn đạo đức của
tôi, cô ấy là người tốt tính, tôi vừa coi cô ấy là bạn tốt, vừa ghen tị những
điều tốt đẹp của cô ấy