THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 688

thể tán gẫu lâu với cô ấy, cô ấy cũng ngại tìm tôi nói chuyện, mà có đôi lúc
tôi rất mệt mỏi, cần một không gian yên tĩnh, không làm gì, không nói gì,
cũng không nghĩ gì hết, một mình lẳng lặng đón gió, ngắm sao, ngẩn
người.

Tôi không biết Trương Tuấn có thật sự hiểu suy nghĩ của tôi không,

nhưng anh cũng đồng ý với yêu cầu của tôi.

Thành tích thi cuối kỳ được công bố, tôi đứng thứ nhất trong khối, Lâm

Y Nhiên hạ xuống thứ bảy, Dương Quân đứng thứ mười ba, Trương Tuấn
vẫn đứng ở thứ hơn ba mươi, thành tích của Quan Hà lại trượt xuống vị trí
hơn ba mươi trong khối.

Năm mới, tôi cùng Trương Tuấn đến nhà cô giáo Cao chúc tết, cô Cao vô

cùng vui vẻ: “Cô vẫn ngóng trông hai em cùng đến chúc tết, ba người
chúng ta có thể tụ hội, cùng tâm sự.”

Mặt tôi bỗng nóng bừng, cúi đầu. Trương Tuấn nhìn thấy tôi đỏ mặt,

cũng cúi đầu cười rộ lên.

Có lẽ ý của cô Cao không phải như tôi nghĩ, nhưng cô ấy nhìn thấy phản

ứng của tôi, lại lập tức hiểu được. Cô không thấy sợ hãi trước chuyện
chúng tôi yêu sớm như những giáo viên khác, mà ngược lại còn vui vẻ thay
chúng tôi, vừa gọt táo cho chúng tôi vừa cười nói: “Cô nghĩ rằng hai đứa
em có gì đó là lạ, vốn cùng học thêm với nhau, cùng cố gắng đi thi, quan hệ
hẳn là phải tốt hơn các bạn khác mới đúng, nhưng hai em lại không chịu
nói chuyện với nhau, hàng năm luôn là một người vừa rời đi người kia lại
đến, hơn nữa lúc nói chuyện phiếm với cô, luôn có tin tức của đối phương,
nếu cô đoán không sai, nhất định là hàng năm các em không cẩn thận ‘gặp’
nhau.”

Đối với cô Cao, tôi cảm thấy rất thoải mái: “Làm gì có ạ? Chỉ gặp mỗi

hai lần, một lần em đang đi về thì anh ấy mới vào; còn một lần là ở ngoài,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.