THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 693

“Lúc đấy anh nghĩ em và Hứa Tiểu Ba ở bên nhau, vừa lúcm Duyệt có ý

với anh, cô ấy cũng có dáng vẻ xinh đẹp, mấy người bạn cũng thấy cô ấy
chơi tốt, nên anh liền ở cùng cô ấy, cô ấy và bọn anh có thể chơi đến lấy cờ
đỏ, cũng chơi rất vui vẻ.” Trương Tuấn nhìn quanh, hỏi chủ quán một điếu
thuốc, “những chuyện sau đó, em đều biết, chuyện quá khứ anh không
muốn nói lại nữa, sau này em cũng đừng hỏi.”

(Tiểu Dương: không hiểu chơi đến lấy cờ đỏ nghĩa là gì.)

Giữa làn khói thuốc lượn lờ, Trương Tuấn lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, là bộ

dáng của “anh Tiểu Tuấn” mà tôi đã từng gặp, đột nhiên làm cho tôi cảm
thấy đau lòng.

“Được, sau này em sẽ không hỏi lại.”

Tôi cũng không biết anh đi theo Tiểu Lục đã trải qua những chuyện gì,

cũng không biết anh ở cục công an đã trải qua những chuyện gì, chỉ biết
anh rất để ý đến chuyện quá khứ, cũng không nhắc tới. Có lẽ phải chờ đến
khi tất cả đau xót đều trở thành ký ức, anh mới sẵn sàng kể cho tôi nghe,
trước đó, tôi nguyện kiên nhẫn chờ đợi.

Vẻ mặt anh dần dịu dàng hơn, vứt mẩu thuốc vào gạt tàn, nhìn tôi, vô

cùng trịnh trọng nói: “Em không phải là người bạn gái đầu tiên của anh,
nhưng nhất định là người cuối cùng.”

Buổi tối, lần đầu tiên tôi viết xuống quyển nhật ký: “Tôi nghĩ Trương

Tuấn thật sự thích mình, tôi cảm thấy cực kỳ cực kỳ cực kỳ hạnh phúc.”

Năm đó tôi vô cùng vui sướng đắm chìm trong nhận thức Trương Tuấn

thích mình, hưởng thụ hạnh phúc của tình yêu. Nhưng bây giờ nghĩ về cuốn
nhật ký đó, lại chỉ có một lòng chua xót, vừa đau lòng vì cô gái La Kì Kì
mười sáu, mười bảy tuổi, vừa đau lòng vì Trương Tuấn. Chỉ sợ Trương
Tuấn sẽ không ngờ mình ở bên Kì Kì lâu như vậy, anh dè dặt cẩn trọng như
vậy, toàn tâm toàn ý yêu Kì Kì như vậy, mà bây giờ Kì Kì mới dám tin rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.