THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 752

Tôi vẫn ngồi như tảng đá, kiên quyết không để ý tới anh.

Đột nhiên, không thấy hòn đá nào bay tới, bọt nước trước mắt cũng

chẳng còn, tiếng của anh cũng bay biến, không gian trở nên yên tĩnh đáng
sợ, chỉ còn lại tiếng nước ào ào.

Tôi bắt đầu hoảng hốt, nhưng vẫn không chịu quay đầu.

Thời gian càng ngày càng dài, lòng tôi không chỉ có hoảng hốt nữa, mà

còn có sợ hãi, anh còn ở đây không? Chẳng lẽ anh lại tức giận? Chẳng lẽ
anh lại đi rồi?

Cuối cùng, tôi không nhịn được, quay đầu.

Hoàng hôn ngày hè đã sớm nhuộm đỏ cây cầu nhỏ, gió đêm thổi bay qua

mọi vật, tay áo anh cũng đang bay bay, anh đứng dựa vào thành cầu. Tất cả
đều đẹp như tranh, nhưng nụ cười giảo hoạt của anh thật không hòa hợp
chút nào, vì quỷ kế của mình đã thực hiện được mà đắc ý: “Em vẫn quay
đầu lại!”

Tôi tức giận đứng lên bước đi, anh vội vàng chạy xuống đuổi theo tôi:

“Kì Kì, coi như anh sai rồi, anh muốn giải thích với em.”

“Ngày đó là anh không đúng, anh không nên ra tay đánh người.”

“Anh cam đoan sau này không can thiệp vào chuyện em kết giao bạn bè

nữa, cũng cam đoan không đánh người nữa.”

Tôi không nói lời nào, vẫn bước nhanh chân. Anh muốn cầm túi sách

giúp tôi, tôi cũng không chịu cho anh cầm.

“Kì Kì, em thật sự muốn vì Thẩm Viễn Triết mà chia tay với anh sao?”

Tôi đi chậm lại, anh tận dụng cơ hội, lập tức kéo được túi sách của tôi,

tôi không từ chối nữa, để mặc anh cầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.