THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 751

Buổi chiều, sinh hoạt lớp xong là được tự do, một mình tôi ôm túi sách,

chán nản bước đi.

Trước đây, tôi sẽ cùng Trương Tuấn bàn về kế hoạch buổi tối, tôi cũng

sớm quen tiêu phí thời gian cùng anh. Trước đây rất muốn anh không bám
lấy mình nhiều như vậy, nhưng bây giờ có cả đống thời gian rảnh rỗi, nhàm
chán, lại đột nhiên phát hiện mình thật cô đơn, cả đầu đều là anh.

Tôi không muốn về nhà, đi đến bờ sông ngồi xuống, yên lặng nhìn nước

sông ngẩn người.

Không biết giờ Trương Tuấn đang làm gì, nhưng dù làm gì, anh cũng sẽ

không cô đơn.

Bỗng, một hòn đá ném xuống sông trước mặt tôi, nước bắn lên tung tóe,

ướt cả mặt cả đầu tôi.

Tôi vừa lau mặt, vừa nghiêng đầu nhìn, Trương Tuấn cười hì hì đứng ở

đầu cầu: “Buổi tối em làm gì? Anh đã có hai vé xem phim, chúng mình đi
xem phim nhé!”

Tôi trừng mắt nhìn anh, sao anh có thể làm như không có việc gì thế, cứ

như là chưa xảy ra chuyện gì ấy? Cả tuần nay tôi dày vò trong ngoài, anh
có thông cảm chút nào không?

Tôi xoay đầu lại, hoàn toàn không để ý đến anh.

Anh tiếp tục ném đá, bọt nước không ngừng bắn lên tung tóe, tóc và cả

người cũng ướt hết, tôi giận dỗi không thèm phản ứng, ngồi im không nhúc
nhích nhìn xa xa.

Anh vừa ném hòn đá, vừa cợt nhả nói: “Rốt cuộc em có đi không? Nếu

em không đi, anh cứ ném xuống đấy, đá ở đây vô cùng vô tận đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.