THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 841

Tớ bắt đầu xa lánh cậu, gần gũi Trương Tuấn, khi mẹ trách móc tớ không

chịu cố gắng, tớ khóc lóc ầm ĩ, nói với mẹ tớ đã bị mẹ làm cho muốn tự sát.
Những ngày lớp 12 sau đó, tớ sống rất đơn giản, yên tĩnh, thậm chí tớ còn
không nhìn bảng thành tích, tớ tự hỏi mình, có phải mỗi ngày đều cố gắng
hết sức không? Chỉ cần cố gắng hết sức, tớ liền an tâm ngủ.

Trương Tuấn cuối cùng cũng chia tay cậu, cậu và cậu ấy đều ngậm miệng

không nói gì, tớ không thể biết nguyên nhân, tớ không biết trong quá trình
này tớ có sắm một vai quan trọng không, tớ thật có lỗi!

Tớ không muốn giả dối xin cậu tha thứ, để chúng ta tiếp tục làm bạn tốt!

Tớ biết điều đó là không thể được! Tất cả mọi chuyện đều đã xảy ra, khó có
thể tha thứ, không bằng hãy quên đi, làm cho chúng ta từ giờ trở đi sẽ thành
hai người xa lạ, đều tự trân trọng, đều tự nỗ lực!

Tuy rằng cậu cũng không cần lời chúc phúc của tớ, nhưng, tớ vẫn chúc

cậu có được cuộc sống tuyệt vời nhất!

Quan Hà

Tôi đọc đi đọc lại bức thư ba lần, cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng

không có cảm giác tức giận phẫn nộ, cô ấy không xin tôi tha thứ, bởi vì,
chúng tôi cũng không phải thiên sứ. Cô ấy chỉ biết tôi từng hâm mộ cô ấy,
mà lại không biết tôi cũng từng điên cuồng ghen tị cô ấy.

Tôi cũng không nhịn được nghĩ, nếu không có Quan Hà, tôi và Trương

Tuấn có phải sẽ không chia tay? Tôi không có đáp án, bởi vì nếu không có
Quan Hà, tôi sẽ không là tôi bây giờ, tôi và Trương Tuấn có lẽ sẽ không ở
cùng một chỗ.

Bố mẹ tôi đều xin nghỉ làm, họ quyết định đưa tôi và em gái về quê của

mẹ, viếng mộ ông ngoại, cảm ơn ông đã phù hộ cho tôi thuận lợi thi đỗ vào
đại học, lại cùng đi Bắc Kinh, đưa tôi nhập học kiêm du lịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.