THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 848

Nhanh chóng đứng lên, vội vàng chạy về nhà, mẹ nhìn thấy tôi, thần sắc

lo lắng cũng dịu xuống, trách móc: “Mới sáng ra con lại chạy đi đâu?
Chúng ta sắp phải lên tàu hỏa rồi.”

Tôi không nói gì, lập tức đi rửa tay.

Vòi nước chảy ào ào, tại chỗ thoát nước hình thành một vòng xoáy, nước

bùn màu nâu mang theo hơi thở của quá khứ, nhớ nhung đánh vòng, bị
dòng nước sạch sẽ cuốn trôi đi, càng lúc càng mờ nhạt, dần dần biến mất.

Năm tháng như dòng nước chảy, hóa ra có ý này, dòng nước mới chảy

vào, dòng nước cũ sẽ chảy đi, muốn giữ lại cũng không thể được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.