THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 940

Là một chiếc túi nhựa nhỏ màu trắng, sờ rất mềm mại, không biết chứa

cái gì.

Kì Kì tràn đầy tò mò mở ra, thấy một chiếc váy đỏ chấm trắng. Cô che

miệng lại, khiếp sợ nhìn chằm chằm.

Cô vẫn còn giữ cái này ư? Ngay cả chính cô cũng đã quên!

Cô không nhịn được đứng dậy, giơ chiếc váy lên, cẩn thận nhìn, nhiều

năm như vậy rồi, mà chiếc váyày vẫn mới như trước. Cô so thử chiếc váy
lên người mình, có vẻ vẫn vừa với cô.

Kì Kì lại không nhịn được nhảy vài bước, nếu Tiểu Ba gặp cô, cô nhất

định sẽ mặc chiếc váy này, mời anh nhảy một điệu.

Theo bản năng, cô ngẩng đầu nhìn hướng bờ sông, đã là buổi chiều rồi,

Tiểu Ba vẫn chưa xuất hiện.

Anh ấy sẽ đến chứ? Không biết nữa.

Có lúc Kì Kì nghĩ ra vô số lý do cảm thấy Tiểu Ba nhất định sẽ đến, có

lúc lại nghĩ ra vô số lý do cảm thấy Tiểu Ba nhất định sẽ không đến.

Đêm qua cô từng lo âu vì chuyện này, bây giờ lại bắt đầu bình tĩnh, có tới

hay không là lựa chọn của Tiểu Ba, chờ đợi hay không là lựa chọn của cô,
điều cô có thể làm chỉ có thể là cố gắng hết sức để sau này không tiếc nuối.

Kì Kì gấp gọn chiếc váy lại, để vào trong túi, đặt xuống hộp giấy, nhắm

mắt lại, sờ vào trong hộp.

Lúc này đây thứ cầm lên sẽ là đoạn kỷ niệm nào?

Một phong thư da trâu to màu nâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.