THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 967

Bài: Mỗi ngày yêu em thêm một chút của Trương Học Hữu, Trương

Tuấn hát thay Kì Kì khi cô ấy bị Quan Hà và mọi người yêu cầu hát.

http://www.youtube.com/watch?v=7Bo1Gk28G4Q

Thiếu niên đó vì cô mà thần hồn điên đảo, thi cử rối loạn, không thèm

quan tâm tương lai của mình; thiếu niên đó sẽ vì cô, mà ghen đến mức ra
tay quá nặng, không hề lo lắng đến tiền đồ của mình; thiếu niên đó cảm
thấy cô còn quan trọng hơn chính bản thân mình, sẵn sàng vì cô mà nỗ lực
thay đổi bản thân.

Nhưng mà, cảm tình của cậu cuối cùng lại vì sự tự ti, kiêu ngạo và tùy

hứng, ngốc nghếch, quật cường của cô tiêu hao hết.

Ánh mắt La Kì Kì đã dần ẩm ướt, cô bắt đầu hiểu vì sao bao năm rồi mà

cô vẫn không thể quên được Trương Tuấn —— người đã sớm không còn
yêu cô nữa. Cô không thể quên được có lẽ không phải là Trương Tuấn, mà
là, từng có một người yêu cô như vậy. Cô canh cánh trong lòng có lẽ không
phải là Trương Tuấn không yêu cô, mà là, không có một người con trai nào
có thể yêu cô như Trương Tuấn.

Mặt trời chậm rãi ngả về phía tây, La Kì Kì ngồi ở bờ sông, nhặt một

đoạn lại một đoạn ký ức —— đẹp đẽ và không đẹp đẽ, có vui cười thoải
mái, cũng có áp lực thống khổ khóc thương.Nhưng dần dần, ngưng tụ tất cả
đau khổ và vui cười trở thành một ký ức đẹp đẽ nhất, nhẹ nhàng quan tâm
đến cuộc đời của chúng ta.

Bởi vì khi họ nghỉ chân, ngoái đầu nhìn lại, tuổi xuân của chúng ta mới

không trở thành cô đơn tịch mịch mà ngâm nga, bởi vì có họ làm bạn, mỉm
cười, tuổi xuân của chúng ta mới tấu lên chương nhạc xán lạn nhất.

Những người đã cùng chúng ta vui cười và khóc thương thực sự đã đi xa,

có lẽ cuộc đời này không bao giờ gặp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.