THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 288

- Bây giờ tiểu sinh cần tra xét tung tích Bạch cô nương, không có rảnh
gây rối ở đây, món nợ này xin tạm thời đợi ngày khác sẽ thanh toán.
Thừa thế chàng cất cao người lên như một con chim nhạn phi thân lên
sườn núi muốn đi luôn. Nào ngờ chàng không có ý giao chiến nhưng đối
phương không chịu buông tha, lão Tuyệt Thánh Tổ Sư quả không tầm
thường, thân hình khẽ động chớp nhoáng đã chận đường đi của chàng, lão
cười lạnh gật đầu:
- Tiểu tử quả là khá lắm, thảo nào các phái đồn rằng muốn thu nhận
ngươi làm môn nhân! Đừng vội đi, chỉ cần ngươi thắng được ta, bất cứ cô
nương nào ta cũng lo liệu được hết.
Chàng đang định trả lời lại nghe một âm thanh vang như chuông:
- Tiểu tử dâm đồ kia dám vẫn ở đây, ngươi chạy không thoát khỏi tay
lão phu rồi!
Sau tảng đá bên phía tây một lão nhân râu bạc áo bào xanh đi ra, nhìn
thấy Tuyệt Thánh Tổ Sư, lão nhân lạnh mặt cười gằn:
- Thì ra có cả sư phụ ngươi ở đây nữa, thảo nào, thảo nào.
Hiển nhiên lão gán luôn cho chàng là một bọn với bọn Phạn Tĩnh Sơn
này. Tuyệt Thánh Tổ Sư liếc nhìn lão nhân trả đũa:
- Hay lắm, hay lắm, đây là đất của bản sơn chẳng cần lão Thiên Cang
ngươi phải lo đến. Tốt nhất là hãy cút đi, chỗ này ta không cần tiếp ngươi
đâu!
Nghe hai lão già cãi nhau, chàng lấy làm chán ngán vội cao giọng xen
vào:
- Tại hạ lần đầu mới đến đây, chưa hề gặp tôn giá lần nào, tôn giá tặng
cho tại hạ hai tiếng "dâm đồ" là lý lẽ gì?
Lão nhân kia cười hăng hắc:
- Ngươi là đồ tiểu bối ám toán hành nhân cưỡng bức bắt đi người thiếu
nữ nọ, chẳng lẽ thế mà không đáng gọi là dâm đồ? Lão phu ta vì sơ hốt để
ngươi chạy trốn. Hừ! Còn chối gì nữa không?
Câu nói của lão khiến chàng sực nhớ đến Bạch cô nương, vội vàng
truy vấn:
- Chẳng hay tôn giá nhìn thấy vị cô nương ấy hiện thời ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.