THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 326

như không hiểu câu nói của Lam Xuân ngơ ngác hỏi lại:
- Cái gì là “ Tam tài dịch thú bổng?”. Cái này đây hả?
Vừa đưa cây đoản côn lên bắt chước cách bài binh bố trận của Mộc
Như Phong vạch mấy đường lên không trung, lạ lùng thay, cử động ấy
mười phần linh nghiệm, gần mười con khỉ đứng quanh đó tay cầm sẵn “Xà
diên lân hoả” chạy như bay đến vây Lam Xuân và Đông Môn Hắc Thư vào
giữa. Lão phấn chấn tinh thần quát to:
- Tiểu bối họ Lam, sư huynh ta đang trọng thương nếu ngươi không
ngoan ngoãn nghe lời ta, ta sẽ cho nếm mùi vị của “Xà diên lân hoa” đừng
hòng sống thoát khỏi nơi này!
Ác tặc này quyết đem tính mạng sư huynh ra cùng chết với đối thủ, tất
nhiên phản ứng ấy của lão Tang môn thần Lam Xuân không ngờ tới. Nhất
thời cục diện phân chia làm ba phe, ai cũng bị hiếp chế nên không ai dám
ra tay trước. Nhất là Đông Môn Hắc Thư ở thế yếu nhất, do đó lão bà thở
dài một tiếng nhìn Lạc hồn vũ sĩ:
- Điều kiện của Bùi đạo trưởng lão thân xin nhất nhất vâng lời, chỉ xin
hãy giao tên bạc tình kia trước được không?
Bùi Nguyên chưa kịp đáp bỗng “xoẹt” một tiếng Lam Xuân đã rút
“Bách độc ngô công kiếm” quát to:
- Con trâu già họ Bùi kia, ngươi chớ doạ Lam Xuân ta, hãy xem kỹ
đây!
Mũi kiếm hắn ấn sát cổ Ma Giang, quát tiếp:
- Đã đến thế con tin quý này của ta phải đưa ra cả “Cửu âm chân
quyết” ta mới đổi.
Tên phản đồ bày về cơ mưu trí hiểm không khác gì Lạc hồn lão quỷ,
vì hắn nhận ra lão quỷ Lạc hồn chỉ dám mạnh bạo ngoài miệng chứ không
hề có ý hi sinh sư huynh. Quả nhiên thái độ quyết liệt của hắn khiến lão
quỷ thất sắc xuống giọng liền:
- Người giang hồ hoặc là cần tiền tài hoặc là cần danh vọng, chân nhân
là thân phận niên trưởng đâu nỡ tranh giành cùng hậu sinh tiểu bối, huống
hồ “Cửu âm chân quyết” và cái ám khí “xà diên” đó bần đạo đâu có coi ra
gì, chúng chỉ là đồ vô dụng, ngươi cứ lấy đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.