THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 356

ngọn đuốc đặt trên cao, trên giường gấm ngồi nghiêm trang một vị thiếu nữ
tuyệt diễm như hoa tựa như ngọc tay ôm một thanh cổ kiếm.
Đối phương thần thái đầy xuân sắc đứng dậy đón chàng, hai cánh môi
đào chum chím hé nở:
- Xin mời tướng công an toạ, tiểu muội Lạc Hồng Châu, được ân sủng
tướng công đoái hoài tới tất là do ý trời, xin thâm tạ.
Bấy giờ Yến Lăng Vân thấy tình cảnh trước mắt, tai nghe lời hoa tức
thì kinh hãi. Chàng vội ôm quyền nghiêm mặt:
- Tiểu sinh đến đây chỉ muốn tìm nhận lại kiếm đã mất chứ không có ý
gì khác, xin cô nương chớ hiểu lầm.
Tự nhiên lời ấy của chàng hoàn toàn là lời thực. Nhưng Bách hoa cung
chủ Lạc Hồng Châu mắt lộ u oán khẽ than:
- Thế tướng công chưa biết nguyên nhân gì sao? Hay là hiềm vì thân
bồ liễu của tiểu muội không xứng với người quân tử?
Chuyện khinh thị nàng là không bao giờ có, vì vậy Yến Lăng Vân lập
tức trầm sắc đáp:
- Lời ấy của cô nương khiến tiểu sinh khó nghĩ, xin cô nương hãy tự
trọng, mau đưa cổ kiếm trả cho tiểu sinh, tiểu sinh xin cáo lui.
Chàng hoàng toàn không có ý gì muốn thương lượng tiếp và chẳng
khác nào nói thẳng là đối phương không biết liêm sỉ là gì. Bách hoa cung
chủ Lạc Hồng Châu nghe lời ấy liền biến sắc, chân nàng điểm xuống đất
cười lạnh:
- Nữ hài nhi trọng nhất là danh tiết, tướng công muốn đi e rằng không
dễ đâu.
Đột nhiên cả phòng mùi hương kỳ dị xông lên, tiểu hiệp Yến Lăng
Vân không kịp chuyển niệm chợt thấy dưới chân rung chuyển, chàng bất
tỉnh ngã vào lòng đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.