THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 387

phiền tới họ.
Nào ngờ đột nhiên bên tai nghe có tiếng quát mắng. Yến Lăng Vân
ghé mắt nhìn lên thuyền liền nhận ra bốn lão già “Lư sơn tứ tuyệt” đi
xuống. Chàng động tâm liền nghĩ: "Mấy lão già này chận đường ở đây gây
rắc rối ta chăng?”. Chàng nắm tay Lạc Hồng Châu bước chậm về phía
thuyền đưa mắt quét quanh Lư sơn tứ tuyệt mỉm cười mở lời:
- Đã lâu không gặp bốn vị, có còn nhận ra tiểu sinh chăng?
Có lẽ chàng gần đây dưỡng thương trị liệu thời gian cẩn thận nên dung
mạo có khôi vĩ hơn nhiều, thêm nữa trên thân lại mặc áo hoa của Bách Hoa
cung chủ may riêng tặng nên Lư sơn tứ tuyệt nhìn mãi không nhận ra chàng
là ai. Chàng trầm giọng:
- Chư vị ở đây có ý muốn gì? Chẳng lẽ khi trước tiểu sinh đã tha cho
một lần ở Tiểu cô sơn mà không nhớ ư?
Chàng vừa dứt lời, đầu tiên Phiên Dương điếu tẩu Đồ Long giật mình
hỏi vặn:
- Ngươi là tiểu tử họ Yến đấy sao?
Tuý Như Lai Trừng Nhất lập tức ra hiệu bằng mắt cho đồng bọn, sau
đó bậc cười ha hả:
- Không ngờ hôm nay lại gặp Yến thí chủ đấy nhé!
Lão chắp tay làm lễ, nói tiếp:
- Các thí chủ có lẽ định đến Tiêu Diêu đảo phó hội chăng!
Câu hỏi khiến Yến Lăng Vân không hiểu đầu đuôi ra sao, chàng hơi
cuối đầu như trả lễ, lạnh nhất nói:
- Điều ấy, quả thực tiểu sinh chưa biết.
Với chàng, hiện giờ có việc cần làm và cũng chẳng có ý muốn biết thị
phi trong võ lâm, không ngờ Tuý Như Lai Trừng Nhất trợn cặp lông mày:
- Hừ! Gần đây Yến thí chủ danh trấn giang hồ, chẳng lẽ Tiêu Diêu tam
hữu không gởi thiếp mời thí chủ?
Lão tự gật gù tiếp:
- Đây là đại sự trong võ lâm, Yến thí chủ thiếu niên anh hùng, không
nên không biết, cũng không thể không phó hội.
Yến Lăng Vân hiếu kỳ mỉm cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.