THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 397

Yến Lăng Vân cảm thấy bất nhẫn nghĩ bụng:
"Cứ nghe Lư Sơn Tứ Tuyệt tính tình kiêu ngạo hoành hành xuôi
ngược nhưng cũng chưa hoàn toàn giống bọn hắc đạo cũng chưa đến nỗi
quá ác độc, sao lại ép chúng đến thế?"
Chàng liền mỉm cười xen lời:
- Lý lão tiền bối bớt giận, bốn người bọn chúng tuy có vô lý nhưng
nay đã biết tội lỗi, kính xin tha cho chúng một lần.
Lâm Anh cũng thưa với sư phụ:
- Yến ca ca con đã có lời xin. Ân sư, chúng ta hãy tha cho chúng.
Phiêu Diêu Tiên Cô âu yếm nhìn ái đồ và Yến Lăng Vân một cái gật
đầu, sau đó mới quay sang Lư Sơn Tứ Tuyệt lạnh lùng buông lời:
- Hôm nay nể lời Yến thiếu hiệp, lão thân phá lệ một phen, chỉ có một
điều kiện này, các ngươi có chấp nhận không?
Đương nhiên vì tình hình đến thế, Lư Sơn Tứ Tuyệt chỉ mong được
thoát thân, điều kiện gì mà không được? Lão hoà thượng Trừng Nhất lập
tức cao giọng cung kính:
- Xin lão tiền bối chỉ dạy, bọn tiểu tăng xin cố hết sức.
Phiêu Diêu Tiên Cô hơi trầm ngâm:
- Thực ra điều kiện của ta cũng chẳng có gì khó khăn, chỉ cần từ nay
các ngươi canh gác thác nước dưới ngọn Ngũ Lão Phong cho ta thật cẩn
mật, trong vòng chu vi nửa dặm hễ ai không có tín phù của bản môn, các
ngươi không được cho vào.
Trừng Nhất nghiêm giọng:
- Tiểu tăng xin tuân lệnh.
Phiêu Diêu Tiên Cô gật đầu rút ra một miếng gỗ mỏng như tờ giấy đưa
ra nói:
- Từ nay dưới ngọn Ngũ Lão Phong ấy đều do bản môn cai quản, đây
là tín phù, các ngươi đi đi!
Bất giác Yến Lăng Vân nghĩ thầm:
"Thác nước dưới ngọn Ngũ Lão Phong chính là nơi mà Độc Hành Tẩu
bảo rằng là Thiên Toàn Tiên Phủ của Đại Hoang chân nhân, cũng là nơi ta
cần tìm hiểu bí mật ba tiếng Tiêu Diêu Du. Nếu bị bọn Nam Hải phong toả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.