THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 460

Hai nàng mắng chửi y hết lời chẳng nghĩ gì đến tình hắc đạo, bất giác
khiến Tang Môn Thần Lam Xuân tức giận ngửa mặt lên trời cười ha hả như
điên, nhất thời tiếng dội lại bốn bên vách núi cứ vang lên bất tuyệt. Không
cần nói cũng biết, hành động của y là cố ý ngầm thi triển Miêu Lãnh độc
môn tuyệt học Nhiếp Hồn Ma Âm.
Theo lẽ thường ngày, tiếng cười ấy phát ra, nếu hai nàng có được tâm
pháp bí truyền thì có thể vô hại, còn người khác thực rất ít người có sức
chịu đựng nổi. Nhưng hôm nay tiếng cười ấy chẳng hề linh nghiệm. Chỉ
thấy đối phương mỹ thiếu niên chẳng những thần thái vẫn an tường như
không hề nghe tiếng cười mà nét mặt còn lộ vẻ khinh miệt, đưa mắt quét
qua nhị nữ từ
từ nói:
- Nhị vị cô nương đã là cao đồ của Quát Thương Sơn, tất nhiên mỗi
người đều có tuyệt học phải không?
Tiếp đó nghiêng mắt hơi nhìn Tang Môn Thần Lam Xuân một cái, hơi
ra vẻ trầm ngâm:
- Tên cuồng đồ kia vô lễ, không biết nhị vị có chịu lộ chút thân thủ
cho tiểu sinh được mở mắt chăng?
Theo lẽ lần này Lam Xuân đến Hoàng Sơn là vì muốn trợ thủ cho Lạc
Hồn Nhai.
Thân là khách mời, hai nữ dâm tặc này dù có hôn mê sắc dục đến đâu
cũng không dám đắc tội với y. Nhưng việc đời thường ra ngoài dự liệu của
con người, nhất là Cửu Vĩ Hồ Hàn Hương tự thị sau lưng có sư phụ bảo vệ,
không ai dám khinh nhờn, nhất tâm muốn đoạt được lòng mỹ thiếu niên,
nàng ta chẳng hề do dự ứng thanh đáp liền:
- Hãy xem tiểu muội xuất thủ đây.
Lưng eo nàng bật lên tung thân ra ngoài chỉ mặt Tang Môn Thần quát
nhỏ:
- Họ Lam kia, ngươi quỷ quyệt quá lắm, chẳng lẽ cô nương lại sợ
ngươi sao?
Đồng thời Kim Vân Nương cũng đột ngột phi thân lên trước, cao
giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.