THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 461

- Hương muội hãy khoan, hãy để cho ngu tỷ trị hắn.
Tức khắc nàng chỉ mặt Lam Xuân:
- Cuồng đồ ngươi ngày thường hay chọc ghẹo cô nương, cô nương đã
bỏ qua. Hôm nay muốn biết bản lãnh cô nương sao mà dám vô lễ?
Hai cô nương nhất tề phát uy lực, sự thực chỉ là để tranh đoạt một
thiếu niên mỹ mạo, không cần nghĩ gì đến hiệu quả. Hơn nữa từ khi Tang
Môn Thần Lam Xuân phản bội sư môn chạy trốn khắp nơi, may có cơ hội
đầu nhập Lạc Hồn Nhai trong bụng đang nuôi kế hiểm, bây giờ đã thành
cừu hận với nhị nữ.
Duy tình hình như thế, y bật cười hăng hắc:
- Nam tử không đấu cùng nữ tử, Lam mỗ xin tạ lỗi.
Câu nói ấy của y bất quá chỉ là tìm cách hạ đài, nào ngờ vừa dứt lời,
chàng mỹ thiếu niên Võ Lăng Công Tử kia liền lướt thân tới chận đường về
của y buông lời:
- Ta xin lãnh giáo được không?
Nhị nữ cũng có ý muốn biết tài nghệ mỹ thiếu niên cao thấp ra sao, lập
tức đồng thanh:
- Họ Lam kia, có tài hãy phân cao hạ với Vân công tử thử xem?
Tính tình Lam Xuân xưa nay ngang ngược nào chịu nổi những lời
khiêu khích ấy, y quét nhãn nhìn nhị nữ, lạnh lùng đáp:
- Xưa nay Lam mỗ hễ động thủ là không để ai sống sót, các vị không
đau khổ chứ?
Chuyển qua nhìn mỹ thiếu niên, cười gian xảo:
- Tiểu tử ngươi bao nhiêu bản lãnh, Lam đại gia hễ động thủ là không
lưu tình đó nhé?
Mỹ thiếu niên ấy cười lạnh đáp:
- Hừ, chớ vội lớn lối, Vân mỗ đâu phải là đứa trẻ lên ba mà bị ngươi
doạ nạt?
Lập tức chàng lập chưởng ngay ngực quát to:
- Không cần nói nữa. Lên mau, hãy dùng bản lãnh chứng minh.
Lam Xuân tức thì lướt thân đến buông ra mấy tiếng:
- Tiểu tử tiếp chiêu đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.