THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 473

Nhất thời câu ấy khiến Yến Lăng Vân ngẩn người không biết đáp làm
sao, Lăng Vân Yến lau nước mắt, phẫn nộ tiếp:
- Ngươi hãy tìm người yêu ngươi mang đi khỏi đây đi. Thứ lỗi cho ta
không có giờ phụng bồi.
Đến đó mặt Yến Lăng Vân mới đỏ gay, vội cất cao giọng:
- Xin hiền muội chớ nghi ngờ, nói về tình, ít nhất chúng ta cũng biết
nhau trước nàng chứ?
Chàng cúi đầu tự than:
- Chỉ vì Quỳnh tỷ tỷ và Thiên Thai Tuệ muội kế tục thảm tử, nên ngu
huynh bao nhiêu tình ý đều như tro nguội đó thôi.
Lăng Vân Yến u oán:
- Lăng Vân Yến ta đã sớm quy y cửa phật, từ nay không muốn lầm
người lầm mình nữa.
Tuy nàng nói như vậy nhưng thần sắc đã hoà hoãn dần, chẳng cần nói
cũng biết nàng vừa bị câu nói "nói về tình, ít nhất chúng ta cũng biết nhau
trước" làm lay động.
Một lúc, nàng mới nghe Yến Lăng Vân nói tiếp:
- Hiền muội hà tất phải làm vậy, nghe nói bá phụ mẫu chỉ có mình
hiền muội thôi mà?
Lăng Vân Yến liếc chàng hơi bĩu môi:
- Ngươi cũng là một truyền nhân của tổ phụ đó chứ?
- Ngu huynh sở dĩ không có ý xuất thế, chính chỉ vì vậy. Huống gì còn
các hiền muội tình sâu như biển, ngu huynh nào dám phụ?
Sau câu ấy cả hai cùng im lặng bên nhau, kỳ thực trong lòng nàng đã
có phần được an ủi ngọt ngào vô hạn. Nhất thời hai người im lặng nhìn
nhau tâm tình lại thấy hài hoà. Nào ngờ trong lúc ấy hốt nhiên nghe bên
cạnh có tiếng cười khúc khích:
- Lăng tỷ tỷ, cung hỷ tỷ tỷ trong cuộc đố đã thắng lợi.
Trong đám mây mù vọt ra Tiểu Thần Đồng Gia Cát Ngọc. Lăng Vân
Yến giả vờ giận dữ:
- Đều là do tiểu quỷ đầu ngươi hý lộng. Hại ta một mình xuất sơn chịu
khổ nhục, tí nữa ngươi sẽ biết tay ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.