THÚ PHI - Trang 108

Độc Cô Tuyệt cũng nhìn thấy cái liếc mắt này, gương mặt đang âm u

như trời nổi bão bỗng chuyển thành tươi tỉnh. Hắn ta thầm gật đầu, rồi thản
nhiên nhìn vị Vương huynh nhiều chuyện của mình.

“Vân Khinh cô nương, mời ngồi bên này.” Hàn công công mỉm cười dẫn

Vân Khinh ngồi cạnh đám công chúa quận chúa và thiên kim tiểu thư rồi
giới thiệu.

“Vân Khinh, quả là một cái tên tao nhã làm sao.” Còn chưa ngồi xuống,

một thiếu nữ xinh đẹp mặc cung trang đỏ hồng xanh biếc viền tơ vàng lộng
lẫy đã tươi mặt mở lời trò chuyện.

Vân Khinh khẽ cười đầy châm biếm. Vị Tần vương kia quả là hại người,

khiến cô phải dự Hồng Môn Yến [3] rồi. Đám nữ tử trước mặt không ai rớ
vào được Độc Cô Tuyệt, nên giờ đang tính kế với cô để dò hỏi quan hệ
giữa cô và gã Dực Vương nọ. Nếu nói quan hệ giữa họ là địch thủ, e là
những thiếu nữ này chỉ phí công với cô mà thôi.

Có điều cô cũng vẫn thản nhiên mỉm cười. “Đa tạ.”
Thiếu nữ xinh đẹp kia lại cười. “Xem ra Vân Khinh cũng còn ít tuổi, ta

gọi cô là muội muội được không?”

“Linh công chúa, người là công chúa nước Sở, muội muội của người

còn ở Sở quốc chờ kia kìa!” Vân Khinh còn chưa trả lời, bên cạnh đã vang
lên tiếng cười cùng một câu nói sắc như dao xen vào.

—————————————————————————————

—–

[1] Mẫu đơn được tôn xưng là vua của các loài hoa. Tương truyền năm

xưa Võ Tắc Thiên đi dạo trong vườn thượng uyển, lại thấy cây cối khô héo
xác xơ, hoa cỏ ủ rũ tàn úa liền làm một bài thơ ra lệnh cho muôn hoa:

Lai triều du thượng uyển
Hỏa tốc báo xuân tri
Bách hoa liên dạ phát
Mạc đãi hiểu phong xuy
(Tạm dịch bởi Lãnh Vân:
Bãi triều chơi thượng uyển
Gấp gáp báo xuân hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.