THÚ PHI - Trang 353

Dứt lời hắn dồn sức vào cổ tay ôm lấy Vân Khinh, thân mình lao nhanh

về phía núi rừng như một thanh kiếm, nơi đó có một vùng nước ngăn cách
hắn đã sớm để ý thấy. Giờ để xem rốt cuộc là gió thổi lửa bốc nhanh hơn
hay là Độc Cô Tuyệt hắn chạy nhanh hơn.

————————————————————–
[1] Nguyên văn là Nhất vĩ độ giang, nói về truyền thuyết Đạt Ma tổ sư

trên đường truyền đạo Phật đi ngang qua con sông Trường Giang, dân
chúng hai bên muốn thử ông bèn giấu hết thuyền đi, Đạt Ma tổ sư bèn nhổ
một cây lau (vĩ) thả xuống nước rồi dẫm lên, dùng Phật pháp thần thông
đẩy ngọn lau đi sang bờ bên kia mặc cho nước sông chảy xiết. Sự tích này,
cùng với sự tích Đạt Ma tổ sư quay mặt vào vách đá tĩnh tu suốt chín năm
ròng khiến hình ảnh ông in vào đá, đã được ghi lại trong hai câu thơ “Nhất
vĩ độ giang hà xứ khứ, Cửu niên diện bích bỉ nhân lai”, dịch ra là, Dùng
một cây lau để qua sông đi về đâu, Chín năm ngồi nhìn vách đá, người khác
tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.