giờ ra tay chắc chắn là hậu hoạn khôn lường. Có điều nếu không ra tay, lẽ
nào để bọn họ làm nhục mình chứ?
“Ưm… Khinh nhi… ngoan… Ca ca… hôn…” Bỗng một tiếng lầm bầm
nói mớ vang lên. Độc Cô Tuyệt vốn đang nằm cạnh chợt trở mình, cả người
chồm lên người Vân Khinh, mơ màng hôn lấy hôn để tóc cô vài cái chụt
choẹt, rồi nằm yên bất động.
“Đồ chết giẫm, đã hôn mê rồi mà còn muốn hôn với hít.” Gã đàn ông
dâm ác kia lập tức giận dữ mắng to, đồng thời túm lấy lưng áo Độc Cô
Tuyệt định kéo ra. Có điều họ Độc Cô kia chỉ làu bàu vài tiếng không rõ
đầy vẻ bất mãn kháng cự, tay vẫn ôm riết đè nặng lên người Vân Khinh
không buông.
“Thằng chó chết này ôm gì mà chặt thế, ông mày đạp chết mày!” Vừa
nói gã ta vừa hung hăng đạp mấy phát lên lưng Độc Cô Tuyệt.
Vân Khinh bị họ Độc Cô nằm đè lên người, cảm nhận rõ ràng thấy cơ
thể hắn ta thoáng chốc cứng đờ, trên lưng hắn vốn có một vết thương rất
nặng. Vân Khinh bất giác hơi hơi động đậy một chút, lập tức hai cánh tay
đang ôm lưng cô xiết chặt lại, bàn tay khẽ nhấn cô một cái đầy hung hăng,
rõ ràng có ý hăm he chớ có nhúc nhích.
“Bà mày, ông cho mày ôm đấy à?” Lại thêm vài cú đạp đi kèm những
câu chửi tục tĩu.
“Xong chưa hả?” Đúng lúc đó bỗng có một giọng nữ vang lên, khiến
cho gã đàn ông dâm tà kia đang trút giận vội dừng lại.
“Dạ, xong rồi xong rồi, người bình thường, không có gì hết.” Người đàn
ông có giọng lạnh lùng trả lời, giọng hơi hơi run rẩy, dáng chừng có vẻ e
ngại người đàn bà kia.
“Xong rồi thì cút ra đây, bên kia còn bao nhiêu người cần khám, chết dí
trong đấy làm gì hả? Đứa nào dám lười biếng ta sẽ lột da đứa đó!”
“Vâng vâng!” Hai tên đàn ông kia lập tức cun cút nghe lời bước ra
ngoài, không dám chậm một giây, đồng thời cũng không dám thú nhận vào
phòng đã lâu mà còn chưa khám người Độc Cô Tuyệt và Vân Khinh.
Tiếng bước chân đã đi xa, mà Độc Cô Tuyệt vẫn bất động trên người
Vân Khinh. Cô cảm nhận vô cùng rõ rệt luồng sát khí mãnh liệt đang tỏa ra