THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 1438

Nếu như cuối cùng nàng giải độc cho hắn, hắn mới có thể tin tưởng

nàng không phải người ngấm ngầm tính toán sau lưng hắn.

Trong phòng hàn khí tràn ngập, Vân Thiên Vũ thật sự muốn quay đầu

rời đi, nhưng nhớ đến những lời Tiêu Cửu Uyên nói lúc trước, cô lại nhịn
xuống.

Để cho đỡ bị ai đó nói là ra ngoài để sắp xếp chuyện này chuyện kia.

Chỉ là phải ngủ thế nào đây.

Vân Thiên Vũ nhìn lên giường thấy Tiêu Cửu Thiên đang lười nhác

dựa vào giường, tuy hắn nhắm mắt không nhìn nàng nhưng rõ ràng là hắn
đang tức giận.

Vân Thiên Vũ nghĩ một chút rồi quyết định ngồi trong phòng cả đêm.

Nàng quay người định đi về phía bàn ở giữa phòng.

Không ngờ nàng vừa đi, Tiêu Cửu Uyên nằm trên giường liền xoay

mình lạnh giọng quát: “Đi đâu?”

Vân Thiên Vũ tức giận nói: “Người nói ta đi đâu, nếu ta ra khỏi căn

phòng này, người lại cứ cho rằng chắn chắn ta đi sắp xếp, cho nên ta phải
an phận ngồi cả đêm vậy.”

Sau khi nàng nói xong, trên giường bỗng ném xuống một tấm thảm

lông.

Vân Thiên Vũ nhìn nhìn, đương nhiên hiểu ý của Tiêu Cửu Uyên là

bảo nàng trải thảm nằm dưới đất.

Nói thật, ngủ như thế này thì thà Vân Thiên Vũ ngủ trong xe ngựa còn

hơn, thật sự quá kỳ quặc rồi, ngủ dưới đất, lại còn ở cùng một gian phòng
với hắn nữa, nàng không muốn ở cùng với hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.