Tiêu Cửu Uyên nói một cách chậm rãi: “Hoàng tẩu, hang rắn đó không
phải nói ngấm ngầm làm là có thể ngấm ngầm làm được, những con súc
sinh đó đã được nuôi đến béo tròn rồi, vừa nhìn là biết không phải nuôi
trong thời gian ngắn, nếu hoàng tẩu không tin có thể đến phủ thái tử điều
tra, chuyện hang rắn không phải chỉ một hai người biết.”
Sắc mặt hoàng hậu tái nhợt, hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Cửu
Uyên.
Nghĩ mãi không ra tại sao Tiêu Cửu Uyên lại nhằm thái tử, phải biết
rằng Tiêu Cửu Uyên không hề quan tâm tới sự tranh giành giữa các hoàng
tử.
Chẳng lẽ Ngự Nhi đã làm chuyện gì chọc giận Tiêu Cửu Uyên.
Hoàng hậu cố gắng nghĩ lại, đột nhiên nghĩ tới một số tin trước kia.
Sáng sớm hôm nay, kinh thành Đông Ly lan truyền tin đồn quận chúa
Linh Nghi quyến rũ thái tử.
Việc đó vừa mới xảy ra, thì chuyện này đã ập tới.
Chẳng lẽ Tiêu Cửu Uyên làm vậy là vì quận chúa Linh Nghi nên mới
ra tay như vậy với thái tử.
Hoàng hậu nghĩ trăm phương nghìn kế, sắc mặt đột nhiên thay đổi,
nước mắt tuôn rơi.
Bà ta nhanh chóng nhìn về phía hoàng đế: “Hoàng thượng, chẳng lẽ
người còn không biết tính cách của ngự nhi sao? Nó luôn tao nhã, có ít khi
vi phạm quy tắc, bây giờ lại có những đồ bật như vậy, bổn cung thật sự
không thể tin được.”