Lửa vừa được thắp lên, trong mật thất lập tức trở nên sáng hơn, cảm
giác khó chịu, hít thở không thông trong lòng Tiêu Cửu Uyên giảm bớt, cơ
thể hơi cứng ngắc cũng thoáng buông lỏng một ít.
Quan trọng nhất chính là bởi vì bên cạnh hắn có Vân Thiên Vũ, cho
nên hắn muốn chăm sóc cho Vân Thiên Vũ.
Điều này khiến hắn bình yên vô sự vượt qua tối tăm lúc ban đầu.
Vân Thiên Vũ thấy tuy sắc mắt Tiêu Cửu Uyên vẫn khó coi, nhưng
cũng không có chuyện gì thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Tiêu Cửu Uyên, người có thể chịu đựng đến bây giờ, chứng tỏ chứng
sợ không gian kín của người cũng không nghiêm trọng như vậy, trải qua lần
này, ta nghĩ sau này người có thể vượt qua được."
Khóe miệng Tiêu Cửu Uyên hơi nhếch lên, ánh mắt cưng chiều nhìn
Vân Thiên Vũ nói.
"Đây cũng là bởi vì có ngươi ở bên cạnh ta, nếu không ta nhất định
không thể vượt qua được."
Hai người đang nói chuyện, ba linh thú cách đó không xa đích đồng
loạt trợn trắng mắt.
Đại gia, người muốn biểu lộ tình ý, có thể chọn thời gian một chút hay
không.
Có thể đổi lại địa điểm sao?
Hiện tại tất cả mọi người sắp táng thân ở đây, người vẫn còn tỏ vẻ ân
cần với mỹ nhân.
Xem thường người.