THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 340

chặt, trông có vẻ bực bội nhưng lại không dám nổi cáu.

Anh thế này quả thật làm An Nhu rất muốn hôn. Nhưng hai người lệch

nhau quá, An Nhu cảm thấy cô nhảy dựng lên cũng chưa chắc đã hôn được
anh, thế là cô duỗi tay kéo cổ áo anh xuống.

Trần Bạch Phồn không giữ cái vẻ mặt đấy nổi nữa, anh sửng sốt hỏi:

“Em định làm gì thế?” Vừa nói vừa ngoan ngoãn khom lưng theo An Nhu.

Cô chờ không kịp bèn nhảy lên luôn, nhưng vì dùng nhiều sức quá nên

cũng hơi lệch hướng, không cẩn thận nên va trán vào mũi anh cái sầm.

Đầu cô không đau lắm, nhưng Trần Bạch Phồn đã lập tức ôm mũi

không nói gì.

An Nhu hoảng sợ, cô vội vàng kéo tay anh ra, nói: “Để em nhìn xem.”

Không chảy máu, chỉ có cái mũi hơi hồng hồng thôi.

Trần Bạch Phồn cứ kệ cho cô xem, nhưng anh cũng không quá hiểu cô

muốn làm gì: “Em ——”

Anh nghĩ ngợi một lát bèn hỏi: “Muốn nhảy lên táng anh à?”

An Nhu: “…”

Nếu mà đánh thì cô đứng yên đây cũng đánh được đấy nhé? Thật đấy,

không cần nhảy dựng lên vậy đâu, đạp thẳng vào chân phát là được rồi đó.

An Nhu lập tức hết hứng: “Về nhà.”

Tới lúc này Trần Bạch Phồn mới ngộ ra: “Em định hôn anh à?”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.