THỰC TẠI - KẺ TỘI ĐỒ VĨ ĐẠI NHẤT - Trang 145

trộm cắp. Tôi có lấy đồ của ai bỏ vào túi mình đâu nào. Tôi làm thế này là
để luyện tập thôi… chứ không thì sau chín tháng tôi sẽ quên nghề của mình
mất. Hơn nữa, tôi không ngủ được nếu không làm gì đó. Thói quen từ trước
tới giờ rồi”.

Eknath nói: “Tôi hiểu khó khăn của anh, nhưng anh cũng cần phải

hiểu khó khăn của mình nữa: sáng nào mọi người ai cũng bực bội vì chuyện
này – nào là túi tiền biến mất, nào là thất lạc chiếc áo, nào là không tìm thấy
cái chăn. Và sáng nào chúng ta cũng phải mất hàng tiếng đồng hồ để sắp
xếp lại đồ đạc hành lý”.

Nhưng tên trộm lý luận rằng: “Các ông phải chấp nhận thôi. Vì tôi có

hứa là sẽ không làm thế đâu. Mà tôi cũng chẳng làm gì quá đáng cả. Mỗi
đêm tôi chỉ làm có một tiếng đồng hồ, sau đó tôi ngủ được ngon giấc”.

Mỗi người tự hành hạ mình trong suốt cuộc đời – bạn nghĩ liệu người

đó có vui sướng nổi trên thiên đàng hay không? Anh ta hẳn sẽ quên mất
cách cười, quên mất ý nghĩa của sung sướng. Không, tôi xin nói với các bạn
là toàn bộ quá khứ của nhân loại thật tệ hại, điên rồ; nó đã tạo ra thứ tâm
linh có một tên gọi khác là tâm thần phân liệt. Tôi phải đấu tranh chống lại
nó, dù phải trả giá thế nào.

Phải có ai đó xung phong mà nói cho người ta biết rằng: “Các người

đã đi sai đường rồi. Bằng chứng chính là sự khổ sở của các người, không
cần thêm bằng chứng nào khác”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.