THỰC TẠI - KẺ TỘI ĐỒ VĨ ĐẠI NHẤT - Trang 67

và anh này sau đó sẽ đi khắp đất nước trong suốt một năm để diễn lại vở
kịch về cuộc đời của Abraham Lincoln.

Anh ta bị bắn chết nhiều lần lắm, tối nào cũng chết, vở diễn nào cũng

chết, có khi chết tới hai lần trong một ngày. Suốt một năm ròng rã – anh ta
chết đi chết lại – và vai diễn trong vở kịch gần như trở thành bản năng thứ
hai của anh ta. Thế nên khi những buổi lễ tưởng niệm kết thúc, người ta đã
hết sức kinh ngạc: cách anh ta bước ra khỏi nhà hát giống hệt dáng điệu của
Abraham Lincoln – hồi đó Abraham Lincoln đi hơi khập khiễng. Anh này
cũng đi hơi khập khiễng.

Vợ anh nói: “Anh tỉnh lại đi!” – vì anh này nói năng giống hệt

Abraham Lincoln với cái giọng già cả trăm tuổi – “Đừng đùa dai quá vậy.
Hãy trở về với con người thật của anh đi, quay về đi anh”.

Và anh ta đáp: “Tôi đang là chính tôi đây, tôi là Abraham Lincoln”.

Trong suốt một năm anh ta sống cuộc đời của Abraham Lincoln, anh ta chết
hàng ngàn lần cái chết của Abraham Lincoln; anh ta đã hoàn toàn quên
mình là một người khác.

Người ta đưa anh đi bác sĩ. Bác sĩ nói chuyện với anh, còn anh thì vẫn

chìm trong vai diễn. Bác sĩ nói: “Quên cái vở kịch ấy đi”.

Anh đáp: “Kịch gì?”.

Bác sĩ quay sang cô vợ của anh và nói: “Người này không chịu nghe

đâu, trừ phi anh ta bị bắn chết”.

Cả gia đình anh muốn phát điên với anh. Anh ta mất việc; không ai

chịu chữa trị vì anh ta đâu có bệnh tật gì. Chỉ đơn giản là anh ta bị dính chặt
với một chiếc mặt nạ. Một năm là quãng thời gian dài, và mỗi ngày, 24
tiếng đồng hồ, anh ta đã sống là Abraham Lincoln. Và việc là Abraham
Lincoln là một người bình thường – ai mà muốn như thế? Anh ta đã có
những ngày huy hoàng, những ngày tươi đẹp, và giờ anh ta cứ mãi níu giữ
chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.