THỰC TẠI - KẺ TỘI ĐỒ VĨ ĐẠI NHẤT - Trang 82

Thế nên, bề ngoài thì tôi cho rằng những gì xảy ra ở Hy Lạp có thể

cũng sẽ xảy ra ở những nước khác, vì ở đâu cũng chỉ có một kiểu cấu trúc
ấy mà thôi – và thực tế nó đã xảy ra ở nước khác.

Rời khỏi Hy Lạp, chúng tôi ghé Geneva để nghỉ qua đêm, và ngay khi

nghe nhắc đến tên tôi, người ta tuyên bố ngay: “Không được! Không thể để
ông ta vào được”. Tôi thậm chí còn không được phép bước chân ra khỏi
máy bay.

Chúng tôi đi tiếp đến Thụy Điển. Người ta vẫn nói Thụy Điển tiến bộ

hơn tất cả các nước châu Âu khác, thậm chí là tiến bộ nhất thế giới, rằng
Thụy Điển cho phép nhiều kẻ khủng bố, nhà cách mạng, chính trị gia tị nạn,
rằng Thụy Điển rất độ lượng.

Chúng tôi hạ cánh xuống Thụy Điển. Chúng tôi chỉ muốn nghỉ qua

đêm vì các phi công đã sắp hết giờ bay. Họ không thể bay tiếp vì như thế sẽ
là phạm pháp. Và chúng tôi thở phào nhẹ nhõm khi gặp người phụ trách ở
sân bay… chúng tôi chỉ xin nghỉ lại qua đêm nhưng ông ấy cấp hẳn cho mỗi
người một tấm visa 7 ngày. Có lẽ ông ấy say, hoặc ngái ngủ - lúc ấy là nửa
đêm, quá nửa đêm rồi.

Người đi xin visa của chúng tôi quay về vui mừng báo tin là chúng tôi

được cấp visa những 7 ngày. Thế nhưng, ngay lập tức cảnh sát ập đến và
hủy toàn bộ số visa đó, rồi yêu cầu chúng tôi lập tức rời khỏi đất nước họ.
“Chúng tôi không thể cho phép người này vào được”.

Họ cho phép khủng bố, cho phép những tên giết người, những tên

Mafia, và họ cho những người đó tị nạn – thế mà họ không thể cho phép tôi.
Mà tôi thì không yêu cầu được tị nạn hay sinh sống lâu dài ở đó, chỉ một
đêm nghỉ chân mà thôi.

Chúng tôi quay sang London, vì đơn giản đó là vấn đề về quyền cơ

bản của chúng tôi. Và chúng tôi tính toán sao cho tất cả mọi việc đều hợp
pháp – chúng tôi mua vé hạng nhất cho chuyến bay ngày hôm sau. Chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.