THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 230

- Tôi không làm đâu, tôi mệt muốn chết, tất cả là tại anh.

Kiều Phong mạnh mẽ kéo cô dậy, dẫn cô đi dạo xung quanh hai vòng,

trông cô uể oải như một con khỉ nhỏ. Nhìn thấy dáng vẻ đáng xấu hổ của
cô, anh thấy hơi buồn cười, nhưng không hề cảm thấy bực mình. Anh kéo
cổ tay cô, nhẹ nhàng mát xa các cơ bắp trên cánh tay, hôm nay vận động
mạnh như vậy nếu không thư giãn gân cốt cẩn thận ngày mai sẽ rất đau.

Lam Sam mừng rỡ hưởng thụ sự phục vụ của anh, thôi không nói nữa,

thật quá thoải mái.

Mat xa xong cánh tay, Kiều Phong nói:

- Tự xoa bóp chân đi.

- Tôi không làm đâu.

Anh không thể làm gì khác hơn là phải ngồi xổm xuống giúp cô. Lại nói

tiếp, kẻ đầu xỏ khiến cô mệt mỏi thế này là anh cho nên làm chút chút
chuyện nhỏ này cho cô cũng là chuyện đương nhiên, thôi cực khổ chút vậy.
Kiều Phong đỡ lấy mắt cá chân Lam Sam, hơi khẽ nâng lên khiến cho cơ
chân cô không còn bị bó chặt nữa. Anh lấy tay phát nhẹ lên bụng chân cô.

Kiều Phong nhìn đôi cẳng chân trắng nõn thon dài như châu như ngọc

cùng với đường cong thanh thoát, trên tay anh cầm là mắt cá chân mảnh
mai tinh tế, bàn tay anh tiếp xúc lên phần da trơn mượt vô cùng đàn hồi,
tầm mắt dần di chuyển lên trên, là bắp đùi mượt mà nhẵn nhụi vô cùng hấp
dẫn như một món đồ sứ trắng, tiếp tục di chuyển lên trên… Không, không
được nhìn tiếp lên trên nữa!

Anh cảm thấy mình đúng là đồ bại não, làm sao lại đi sờ nắn chân phụ

nữ thế này. Kể cả bình thường có bị cấm dục đến nội thương đi nữa thì anh
vẫn là một người đàn ông, anh vẫn có những ham muốn bình thường của
một người đàn ông. Rồi bỗng nhiên một ngày được chạm đến đôi chân dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.