THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 306

- Đừng sờ nữa, tôi đang nói bạn đấy!

Cái đập bàn của Kiều Phong đem toàn bộ sự chú ý của sinh viên đang

ngồi trong lớp về phía anh, bây giờ lại thấy anh điểm danh về một vấn đề
nên mọi người nhìn theo ánh mắt của Kiều giáo sư, bắt đầu hướng quay
sang nhắm mục tiêu phía cuối phòng học, đồng thời tò mò thảo luận, cả
phòng học bắt đầu lầm rầm tiếng xì xào bàn tán.

Lam Sam đột nhiên cảm thấy dường như tất cả mọi người đều đang nhìn

cô, tất cả đều bàn luận về cô, giồng hệt như khi còn bé bị giáo viên phê bình
trước lớp khiến các bạn học đều xúm lại chê cười.

Cô cực kỳ thiếu tự nhiên, cảm thấy Kiều Phong có phần không nể mặt

cô chút nào hết, cô tức giận nhìn anh, lại nhận ra anh vẫn đang nhìn chằm
chằm đợi câu trả lời của cô.

Cái tên này lại lên cơn điên gì nữa đây! Lam Sam không còn cách nào

khác đành đứng dậy, nghểnh cô đáp:

- Tôi không biết!

- Mời ngồi xuống! Hy vọng sau này cô sẽ không buồn ngủ nữa, nếu

không tôi đề nghị cô có thể đứng dậy nghe giảng.

Có người cười thành tiếng, những tiếng cười này không hề cố ý, nhưng

cũng chẳng mang ý tốt. Lam Sam không hề biết rằng đó là vì đối phương
nhận ra cô, thấy cô sửng sốt nên cảm thấy bõ tức. Cô chỉ biết rằng Kiều
Phong đã hạ thấp thể diện của cô trước mặt mọi người khiến cô bị chê cười.
Sao người này lại lấy cô làm mẫu chứ, rõ ràng ngủ trong giờ của anh không
chỉ có mình cô. Lam Sam nổi nóng, trả lời:

- Nếu như tôi muốn ngủ mà lại không muốn đứng, vậy có được phép lựa

chọn không tham dự lớp học của thầy không, thưa Kiều giáo sư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.