THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 392

- Tôi còn học xong trò ân ái nữa.

Lam Sam không cách nào tưởng tượng Kiều Phong mà chơi trò ân ái sẽ

thành cái bộ dạng như thế nào nổi nữa. Cô cười hì hì chọc chọc vào cánh
tay anh:

- Đến đi, chơi một phát cho chị xem xem nào.

Kiều Phong liền dừng bước.

Lúc này hai người đang đứng bên cạnh một bồn hoa, những khóm hoa

bách hợp đang nở rộ khắp các bồn. Hương hoa nhàn nhạt quanh quẩn chóp
mũi làm không khí trở nên ngọt ngào. Hương thơm này khiến Lam Sam hơi
thất thần hoảng hốt, mãi đến khi cô định thần lại đã thấy Kiều Phong đứng
đối diện mình. Hôm nay anh vẫn mặc một chiếc áo sơ mi chỉnh tề như cũ,
chỉ khác là bằng chất liệu tơ tằm vừa tao nhã và thoáng mát, mềm mại khá
ôm lấy người. Ban đầu Lam Sam còn lo sợ anh mặc kiểu áo sáng màu nhẹ
nhàng này sẽ trở nên nữ tính nhưng dáng dấp cao ngớt như cây tùng vô
cùng đẹp của anh lại một lần nữa giải thoát cho khí chất ngời ngời này. Trên
áo sơ mi đều đính cúc bằng kim loại, vừa đơn giản lại sành điệu. Khoác bộ
trang phục này nghênh ngang trên đường, thần thái của anh lại càng ngang
tang kiệt suất như một quý tộc.

Nhưng đến bây giờ, sự ngang tàng đó đã biến thành vẻ nghiêm nghị

thậm chí đứng đắn đến mức quá đáng. Anh trực tiếp đối diện với cô, anh
nhìn thật sâu vào đôi mắt cô với ánh mắt dịu dàng như nước khác hẳn ngày
thường, và dường như hơi gợn sóng nhè nhẹ. Khi ấy ánh nắng hắt nhẹ trên
khuôn mặt anh, mặt trời mùa hè chiếu sáng bừng bừng như một võ đài rực
rỡ, tập trung mọi quang dương trên người anh, khuôn mặt tuấn mỹ ấy tỏa
sáng dưới ánh mặt trời, những sợi vải tơ tằm phản xạ với ánh mặt trời cùng
hàng cúc vàng lóe sáng khiến cả người anh phảng phất một vầng hào quang
nhàn nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.