THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 393

Như người kỵ sĩ ánh sáng đang phiêu bạt xuống nhân gian.

Lam Sam ngơ ngác nhìn anh.

Anh lại tiến đến gần hơn, đôi đồng tử gợn sóng cuộn trào mãnh liệt như

một đại dương mênh mông ào ạt. Trong nháy mắt Lam Sam dường như có
ảo giác: Người đàn ông này cực kỳ yêu cô, yêu đến mức không sao kiểm
soát nổi.

Kiều Phong đỡ lấy vai cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, thấp giọng hỏi

cô:

- Anh có thể hôn em được không? – Giọng nói của anh dịu dàng như

dòng suối cam tuyền nhưng lại chứa đầy độc dược khiến người ta không thể
phòng bị.

Đầu óc Lam Sam trở nên trống rỗng. Bây giờ trong óc cô không còn nổi

nửa tế bào não để suy nghĩ về vấn đề của anh.

Đạt được sự ngầm đồng ý của cô, Kiều Phong nhắm mắt lại, chậm rãi

cúi đầu.

Đôi mắt Lam Sam vẫn trợn tròn, ngu ngơ mơ hồ nhìn khuôn mặt anh

đang càng ngày càng tiến gần hơn, mắt thấy hai người sắp hôn nhau, bỗng
nhiên có một người từ bên kia bồn hoa đi tới va phải họ.

Lam Sam bị va lùi lại, suýt thì ngã vào bồn hoa, thật may đúng lúc đó

Kiều Phong lôi cô dậy.

Lúc cô đứng vững, khôi phục lại tinh thần, nhớ lại cảnh tượng vừa diễn

ra cô lại thấy vô cùng ngượng ngùng, xoa miệng nói:

- Tôi đi đi đi ra đây đã! Suýt thì hôn rồi!

May là vẫn chưa, không thì xấu hổ lắm đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.