THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 420

Đối với kháng nghị của nó, Kiều Phong coi như không nghe thấy. Anh

thấy hơi buồn chán, nhìn một vòng quanh căn phòng khách sau đó dừng
mắt tại cửa sổ sát đất phía sau tấm thảm Ba Tư. Schrodinger vừa mới ngủ
lại bị chủ nhân làm phiền, thật phiền chết:

- Meo meo meo meo meo meo meo meo.

Kiều Phong ngồi trên tấm thảm, an ủi vuốt ve đầu Schrodinger. Khi nó

cho rằng mình đã có thể ngủ, kết quả là anh ta lại đứng dậy mở cửa sổ hơi
hé ra. Lập tức làn gió đêm thanh khiết len lỏi vào khắp gian phòng.

Schrodinger:

-…..

Ngày của tình yêu!

Gió thổi tung bay tấm rèm cửa sổ trắng xóa. Ánh trăng mờ ảo qua khe

rèm tiến vào phòng chiếu ánh sáng mờ đục như lớp kem tươi trắng ngon
lành trên nền bánh. Kiều Phong cứ như vậy ngồi trên thảm cùng với gió
đêm, ánh trăng mộc mạc, anh ôm chú mèo ú, thất thần.

Schrodinger vùi đầu trong lòng chủ nhân, điều kiện để được tiến vào

giấc ngủ ngày càng khắc nghiệt nhưng nó không muốn để bản thân phải
thiệt thòi. Dần dần nó mơ màng chìm vào giấc ngủ, bên tai dường như nghe
thấy tiếng chủ nhân nó đang thủ thỉ:

- Schodinger, mày có thích cô ấy không?

- Schodinger, mày có thích cô ấy không?

- Schodinger, mày có thích cô ấy không?

- Schodinger, mày có thích cô ấy không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.