THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 499

Biết ngay mà. Kiều Phong đưa cô một bát, hai người cùng ngồi trên

thảm ăn chè tuyết lê. Chè này Kiều Phong nấu từ sáng sớm hôm nay để
nhuận phổi hạ sốt, nhưng đối với Lam Sam thì ăn chỉ vì ăn thôi.
Schrodinger nhìn họ mắt lom lom, hy vọng họ có thể phát huy chút ít tinh
thần chia sẻ nhưng hai người kia không hề có một chút ý định chia cho nó.
Nó cúi thấp đầu thất vọng, bất mãn kêu một tiếng meo.

Chủ nhân của nó đã không còn thương nó nữa rồi, nó sớm nhận ra rồi

mà.

Nó đành giận dỗi đi ra, ngồi trước cửa sổ sát mặt đất nhìn về phía trời

chiều xa xăm, bộ lông mềm mại như nhung của chú mèo mập mạp đổ bóng
xuống dưới ánh tà dương có phần thưa thớt.

Ăn xong chè tuyết lê, Lam Sam hỏi Kiều Phong:

- Kiều Phong, hình như anh có nghiên cứu tương đối đối với hệ thống

theo dõi đúng không?

Kiều Phong khiêm tốn nói:

- Tạm được.

- Vậy anh nói xem, có thể đồng thời quản lý và di chuyển hình ảnh đến

một chỗ khác không? Ví dụ như đưa hình ảnh lên một màn hình lớn chẳng
hạn?

- Có thể, chỉ cần thiết lập kết nối giữa hai bên.

Lam Sam vỗ đùi:

- Hóa ra là vậy, tôi vẫn còn bực mình đấy. Tôi kể cho anh nghe nhé. Lần

đầu tiên gặp anh ở trung tâm triển lãm đó, anh còn nhớ hay không?

Làm sao mà có thể không nhớ được cơ chứ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.