THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 507

Tạ Phong Sinh cất hợp đồng đi và cười nói:

- Bây giờ tôi đã tin tưởng hai người đúng là bạn bè rồi. Nói thật lúc đầu

tôi hơi nghi ngờ, dù sao cô cũng biết về con người Kiều Phong mà, anh ta
không có nhiều bạn bè lắm.

- Vì sao? Ở bên cạnh anh ta khá dễ chịu mà.

- Anh ta cảm thấy không cần thiết, chỉ cần đủ bạn bè để thỏa mãn nhu

cầu xã giao cơ bản là được, quá nhiều trái lại phải mất công tốn sức để giữ
gìn các mối quan hệ.

Ừ, có vẻ khá có lý? Lam Sam nhận ra phương hướng tư duy của cô

đương nhiên không thể kết nối với Kiều Phong được, đây đúng là một
chuyện đáng sợ nhé.

Tạ Phong Sinh lại nói:

- Hơn nữa anh ta cũng yêu cầu rất cao đối với người khác, nên những

người bình thường không cách nào lọt vào mắt được chứ miễn bàn đến
chuyện trở thành bạn bè nhé. Cho nên tôi đặc biệt hiếu kỳ, cô dựa vào cái gì
để trở thành bạn bè của anh ta? Xin lỗi vì đã nói thẳng, tôi thấy qua hai lần
gặp mặt và nói chuyện giữa chúng ta, cô ngoại trừ có khuôn mặt xinh đẹp
cũng không có sở trường gì khác.

Này này này, anh nói chuyện có cần phải thẳng thắn vậy không….. Lam

Sam đen mặt, sờ sờ mũi, đáp:

- Tôi cũng không biết nữa, chắc là do duyên phận.

- Duyên phận? – Tạ Phong Sinh lắc đầu cười khẽ: - Kiều Phong không

bao giờ tin vào cái này, anh ta chỉ tin tưởng vào số liệu, nhưng tôi thì tin.
Duyên phận là một điều không thể lý giải bởi khoa học, quả thực trong
duyên phận, đôi khi chỉ cần chậm mất một giây thì sẽ không gặp được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.