THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 554

- Không biết, chỉ thấy thật tuyệt thôi.

Câu trả lời không một chút dinh dưỡng lại khiến tâm tình Tống Tử

Thành trở nên nhẹ nhàng, thành phố này trong mắt anh cũng thuận mắt hơn.

Hai người đi một lúc thì nhìn thấy Tây Hồ, trong hồ rất nhiều hoa sen

đang nở rộ, những tán lá xanh và đài sen cao thấp đan xen thành tầng tầng
lớp lớp như một tấm đệm dưới mặt hồ, những bông sen màu hồng phấn như
viên minh châu nổi bật trên đó. Cơn gió đêm thổi qua mang hương thơm
ngan ngát của hoa sen lên bờ, thấm vào tận ruột gan.

Đường ven hồ mở một lối đi nhỏ đưa thẳng đến đến tòa đình giữa mặt

hồ. Hai người đều thấy thật thú vị, đang định đi lên đó. Mặt đường chỉ cao
hơn mặt hồ chưa đến 2cm nên khi đi trên đó có cảm giác như thần tiên đang
đạp sóng mà đi. Cái đình nhỏ này được xây ở phía Đông hồ, nên từ trên
đình có thể chiêm ngưỡng được toàn bộ phong cảnh phía Tây hồ. Hiện mặt
trời đã bắt đầu lặn về phía Tây, hoàng hôn nặng nề buông xuống, rặng núi
đối diện hồ đưa lưng về hướng mặt trời khiến phong cảnh là cả một trời
mây xanh ngắt như mực, những rặng núi nối tiếp nhau như một mãnh thú
đang thủ phục ngủ yên bên hồ. Mặt trời chiều nhuộm không gian thành một
màu đỏ tía, những tia nắng cuối cùng chiếu xuống mặt hồ, khúc xạ ánh sáng
thành hàng vạn tia sáng trong dòng nước hồ, cứ thế chậm rãi chuyển động.

- Thật đẹp quá! – Lam Sam thì thầm tấm tắc.

- Đúng vậy. – Có người đáp.

Phản ứng đầu tiên của cô, người đó chính là Tống Tử Thành, nhưng

giọng nói của Tống Tử Thành tuyệt đối không giống như vậy. Boss luôn
lạnh lùng như băng, ngay cả giọng nói của anh cũng mang theo độ cứng
chứ không giống như thế này, dịu dàng tựa như dòng nước, thanh nhuận tựa
hương đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.