THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 614

-----***--- ---

Cưỡi ngựa vốn là một môn thể thao đốt tiền. Lam Sam vốn cũng rất yêu

thích bộ môn cưỡi ngựa, chẳng qua niềm say mê này là do trước đây ông
nội cô vốn là người chăn nuôi. Đến khi lên thành phố, cô hoàn toàn không
còn khả năng cũng như tiềm lực kinh tế để phát triển sở thích này nữa.
Người ta bỏ ra mấy triệu mua một con ngựa, cô nhiều lắm cũng chỉ dám bỏ
ra mấy nghìn để mua một bộ trang phục cưỡi ngựa mà thôi.

Hiện tại, trong thành phố tương đối nhiều giống ngựa đắt tiền, hầu hết

đều là các giống ngựa đua, một con ngựa tốt còn đắt hơn cả một cái xe oto
có thể chạy êm ru nhưng hơi ít tiện nghi. Thế nhưng Lam Sam vốn không
tìm hiểu nhiều về các giống ngựa này, từ bé đến lớn cô vốn chỉ biết đến loại
giống ngựa bản địa Mông Cổ, cực ít có cơ hội được xem các giống ngựa có
huyết thống quý tốc khác.

Tống Tử Thành đưa cô đi xem các loại ngựa trong câu lạc bộ, Lam Sam

muốn hoa cả mắt. Chỗ này thức ăn cho ngựa rất tốt nên con ngựa nào thân
hình cũng mạnh mẽ, lông trơn mượt, bờm bóng loáng, mười phần tinh lực,
cực kỳ cực kỳ đẹp. Trong đó con ngựa đẹp nhất chính là con Tống Tử
Thành đang cưỡi, một con ngựa giống Ả Rập. Con ngựa này màu trắng như
tuyết, cao hơn các con ngựa khác một chút, đôi mắt to sáng sủa trong sạch
trông như một nàng công chúa dịu dàng. Thấy Tống Tử Thành, nó rất hứng
khởi, Tống Tử Thành để cho Lam Sam xoa đầu nó, nó cũng không hề né
tránh, vô cùng ngoan ngoãn.

- Muốn cưỡi không? – Tống Tử Thành hỏi.

Lam Sam khá xoắn xuýt. Cô đương nhiên là muốn cưỡi rồi nhưng đây là

con ngựa của Tống Tử Thành, nếu cô cưỡi nó thì đoán chừng sẽ phải ngồi
chung một con ngựa với anh ta. Lam Sam thích cưỡi ngựa một mình hơn.

Ngay sau đó cô cười nói với anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.