THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 619

- Ừ, - Ngô Văn lên tiếng đáp. – Chúng tôi sẽ ra bờ sông nghỉ ngơi, hai

người cứ đi chơi trước đi. – Nói xong quay ngựa lại, đưa mắt nhìn Kiều
Phong.

Lam Sam dứt khoát leo lên lưng ngựa, thân hình cô mạnh mẽ nhanh

nhẹn như một con diều hâu khiến Kiều Phong kinh diễm. Thế nhưng đến
phiên anh lại có phần sốt sắng, trước đây vốn số lần cưỡi ngựa đã có hạn,
nên đương nhiên số lần lên ngựa cũng đồng dạng có hạn luôn, động tác của
anh hơi bị trúc trắc. Lam Sam kéo tay anh lên, anh cầm tay cô mà hồn bay
phách lạc như là một đại cô nương vậy. Lam Sam sốt ruột, lấy hết sức kéo
anh lên, Kiều Phong dựa vào lợi thế chân dài, cố hết sức dẫm lên bàn đạp,
lộn người một cái, cuối cùng cũng leo được lên.

Lam Sam dở khóc dở cười:

- Leo lên như vậy mà còn có ý định cưỡi con ngựa này cơ à?

Kiều Phong không trả lời, không đợi cô dặn dò đã chủ động ôm lấy eo

cô cực kỳ cực kỳ tự giác.

Trong lòng Lam Sam đang nhảy nhót bang bang, cô lấy lại tinh thần hỏi

anh:

- Làm gì thế hả?

- Tôi sợ.

- … - Thiên ngôn vạn ngữ lúc này cũng chỉ có thể hóa thành một tiếng

thở dài mà thôi: Rốt cuộc tại sao mình lại đi thích cái loại hàng này chứ!

Trong khi Lam Sam thúc ngựa chạy trên đồng cỏ xanh dường như cô đã

trở về đại ngàn mênh mông vô bờ bến, bỗng nhiên trong lòng cô cảm thấy
trống trải, hăng hái. Vì lo Kiều Phong “sợ” nên cô không dám chạy quá
nhanh, thế nhưng tốc độ này dường như cũng đang lấy mạng anh vậy. Tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.