THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 165

- Không phải «chuồn» nhưng cũng gần như «chuồn». Số tao đúng là cái

số ba mươi sáu Trại Tóc, Khâm Thiên thật!

Cả bọn ồ lên cười. Nhưng Tý «chuột» vẫn lạnh như không:

- Thật «sầu đời». Tao chưa kịp «khao» cái «kỹ sư trung cấp» thì đã bị

tước mất bằng rồi, chúng mày ạ

Cả bọn nhao nhao:

- Sao thế Tý?

- Sập cầu!

Anh chàng «vắt vẻo» nhảy tót xuống đất. Mấy cô gái tròn xoe mắt lên.

Còn anh chàng mảnh khảnh thì với tay sửa lại chiếc mũ lá trên đầu Tý,
riêng cái anh cao to, lầm lì, thì vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ hơi ngẩng lên
nheo nheo, ngóng ngóng.

- Vừa mới ra trường, đi bắc chiếc cầu đầu tiên, chưa thi công xong thì đã

sập - Tý nói, giọng buồn buồn, nhưng vẫn đượm một vẻ khôi hài khó tả.

- Có bị «đổ» người xuống sông không?

Một cô gái trong bọn hấp tấp hỏi.

Tý lại lúc lắc cái mũ lá:

- Cũng may, cầu sập đúng vào giờ nghỉ, thành ra không ai việc gì.

- Sập vào giờ nghỉ à?

- Ừ, đúng vào giờ nghỉ trưa.

- Như vậy là tự nhiên nó sập. Mày thiết kế sai rồi Tý ạ! - Anh chàng

mảnh khảnh vừa hất mái tóc xõa xuống mắt, vừa nói - Sau đó ra sao?

- Cũng chẳng sao. Tao viết kiểm điểm mất hai ngày. Ngồi kiểm điểm mất

ba ngày nữa. Sau đó, xỏ găng an toàn lao động vào đi vác gỗ dựng lại cầu
theo thiết kế mới của một thằng kỹ thuật khác. Thấy tao chịu khó, họ cũng
không động gì đến chuyện ấy nữa. Nhưng tao đã có ý định của tao, tao chỉ
chịu khó đến lúc làm xong cái cầu đó thôi, gọi là để chuộc lỗi với đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.