THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 374

Chương 24

Món quà của ngài Công tước.

Chiếc cung và thanh kiếm.

Claris đã dành cả buổi chiều để đọc sách trên con đường đi tuần. Nó ngồi

vắt vẻo trên mái của một trong những ngọn tháp của lâu đài. Sự loay hoay
tìm thế đã trở nên nguy hiểm hơn bởi nó đã lớn và không ngồi được trên bề
mặt nhỏ hẹp của mái tháp.

Vòng tay ôm đầu gối, nó đưa mắt lang thang ngắm phong cảnh. Chẳng

bao lâu nữa trời sẽ rất lạnh và nó không thể ngồi đọc trên cái ghế vắt vẻo của
mình. Gió đã kịp táp vào mũi, vào tai, và những bông tuyết đầu tiên đã rơi
trên các đỉnh núi, khiến người ta không thể vượt qua con đèo được. Nếu như
nó muốn ra đi vào lúc rạng đông ngày hôm sau thì nó sẽ phải dự trù quần áo
ấm.

Ba tuần trăng trôi qua kể từ vụ hái nho đã không làm suy chuyển được

quyết định không tham gia cuộc thi đấu, lẫn hội hè dự kiến cho ngày sinh
nhật của nó. Ngược lại, nó đã có thời gian để soạn thảo kỹ lưỡng kế hoạch,
nó sẽ lỉnh đi vào buổi sáng Đông Chí và trở về vào buổi tối. Nó sẽ đi với con
Chuông Gió, hay có thể nó cho phép mình xa xỉ hơn là mượn tạm con Thiên
Nhãn. Ý tưởng đó khiến nó nhoẻn miệng cười. Đấy, nó sẽ tự thưởng cho
mình món quà sinh nhật như thế đấy!

Cảm thấy sắp bị chuột rút, Claris nhảy xuống và băng nhanh qua các bậc

cầu thang. Khi nó gần đến bếp, mùi bánh nhân đại hoàng thơm lừng kích
thích khứu giác nó. Chị Deli! Đúng là chị ấy, đang bận rộn trong bếp với
Chandra. Ông Bahir, chị Jwel và Merlin cũng ở đó.

Claris chẳng nghi ngờ gì cả. Gia đình Borges hiện giờ là những người

quen thuộc ở lâu đài, và việc họ tập trung ở nhà Công tước Eben ăn tối không
phải là chuyện hiếm. Nó chỉ hiểu ra cái bẫy vào cuối bữa ăn, khi ông Sem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.