THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 174

sáng Keystone Kops chú lại đưa lao động đến Hollywoodland làm thêm sáu
tiếng nữa. chú thậm chí còn chiếm được lòng tin của một trợ lý đạo diễn
trong vài bộ phim. Mack rất biết ơn chú vì đã biết cách khai thác lao động
của ông ta.”

Madeleine và Ramona đang ngồi gẩy thức ăn với vẻ mặt rầu rĩ, dường

như họ đã rất nhiều lần phải làm khán giả bất đắc dĩ của câu chuyện này.
Martha vẫn cặm cụi vẽ và nhìn tôi chăm chú. “Chuyện gì xảy ra với người
bạn của chú?” Tôi hỏi.

“Chúa phù hộ cho ông ấy. Thực ra trong câu chuyện thành công nào

cũng có yếu tố thất bại. George không gặp đúng người lại thiếu động lực
phát huy tài năng thiên bẩm của mình nên bị trượt ra ngoài con đường đi
chung. Ông ấy bị tàn tật trong một tai nạn xe hơi năm 1936 và bây giờ thì
cháu có thể nói rằng ông ấy đã không bao giờ còn có thể phát huy tài năng
của mình nữa rồi. Chú dành cho ông ấy công việc không phù hợp với sở
trường đó là trông coi mấy khu nhà cho thuê của chú.”

Có tiếng rít lên và tôi nhìn sang phía bên kia bàn. Ramona đâm trượt một

miếng khoai tây và chiếc dĩa rơi ra khỏi đĩa. Emmett nói: “Mẹ mày khoẻ
không đấy? Hay là thức ăn không hợp?”

Ramona cúi gằm xuống. “Tôi không sao.” Martha quay sang ôm tay mẹ

mình; Medeleine lại đá chân tôi. Emmett nói: “Mẹ mày và cô con gái thiên
tài của tôi đã không niềm nở đón khách. Hai người có muốn ngồi nghe
chuyện nữa không?”

Madeleine lại đá chân đúng lúc tôi định pha trò cho không khi bớt căng

thẳng. Ramona Sprague lấy thức ăn bỏ vào miệng nhai rất duyên dáng và
nói: “Cậu có biết là đại lộ Ramona được đặt tên theo tôi không, cậu
Bleichert?”

Vẻ mặt bà ta như thay đổi theo từng lời nói phát ra với vẻ tự cao tự mãn

đến khó hiểu. “Không, thưa cô Sprague, cháu không biết. Cháu lại nghĩ nó
được đặt tên theo tên Ramona Pageant

[49]

.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.