THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 304

nhà tôi từ nhà trọ về, mặc dù ông ấy cũng chẳng còn nhớ tôi là ai nhưng có
vẻ cũng vui, làm dáng khi Hany Sears chụp ảnh, trêu đùa Kay và cũng lắc
lư trước tiếng nhạc phát ra từ radio. Bữa tiệc của chúng tôi chỉ có một chiếc
bàn duy nhất với bánh sandwich và rượu pân

[68]

loại nhẹ và nặng. Sáu người

chúng tôi ngồi ăn và uống cùng nhau, đám người lạ hoắc không biết từ đâu
đến nghe thấy tiếng nhạc và tiếng cười cũng vào ngồi tham dự bữa tiệc.
Đến lúc xẩm tối thì khoảng sân đã đông nghịt người và Harry phải chạy ra
chợ ngũ cốc Hollywood mua thêm thức ăn và đồ uống.

Tôi tháo hết đạn và cho đám người dân sự tò mò kia xem khẩu súng công

vụ của mình, Kay nhảy điệu polka với cha tuyên úy. Đến tối, tôi muốn kéo
dài bữa tiệc mãi nên sang nhà hàng xóm mượn mấy dây đèn trang trí Noel
treo lên cửa sau, dây phơi và cây ngọc giả yêu thích của Lee. Chúng tôi ăn
uống, nhảy múa, hát hò dưới ánh sao giả: sao toàn màu xanh, đỏ, tím, vàng.
Khoảng 2 giờ sáng, khách từ các câu lạc bộ tan về và lại cùng vào chung
vui với chúng tôi. Nếu không phải vì trời đột nhiên có sấm chớp thì có lẽ
cuộc vui sẽ kéo dài hơn và tôi muốn như thế. Mọi người vui vẻ ra về ôm
hôn chia tay chúng tôi, Russ đưa ông già nhà tôi quay về nhà khách. Kay
Lake Bleichert và tôi vào phòng ngủ và làm những chuyện tất yếu của đêm
tân hôn. Tiếng nhạc phát ra từ raido giúp chúng tôi quên đi Betty Short -
chuyện đó không còn quan trọng đối với tôi nữa - cô ấy không bao giờ còn
xuất hiện trong đầu tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.