THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 180

anh về chuyện của Betty Short.”

Tôi ôm vai nàng. “Chuyện gì vậy?”

“Đừng giận em. Chuyện không có gì cả. Em chỉ không muốn giữ bí mật

với anh thôi. Lúc đầu em không thích anh nên không…”

“Bây giờ thì em nói với anh đi.”
Madeleine ngước mắt nhìn tôi. “Mùa hè năm ngoái em đến quán bar khá

thường xuyên, những quán bar đứng đắn ở Hollywood. Em nghe nói có
một cô gái ngoại hình rất giống em. Em tò mò nên để lại lời nhắn ở một vài
nơi - ‘Người có ngoại hình giống cô muốn gặp cô’ cùng với số điện thoại bí
mật ở nhà. Betty gọi cho em và bọn em gặp nhau. Bọn em nói chuyện, và
chỉ có vậy. Em gặp lại cô ấy cùng với Linda Martin ở quán bar La Verne
tháng 11 vừa rồi. Đó chỉ là sự tình cờ.”

“Chỉ có vậy thôi sao?”
“Vâng.”
“Vậy thì em phải chuẩn bị tinh thần đi em yêu. Có đến năm mươi cảnh

sát đi lùng sục các quán bar, và cho dù chỉ một trong số họ phát hiện ra thì
ngay lập tức em sẽ được lên trang đầu của các báo đấy. Lúc đó thì anh
không thể làm gì được cả, và nếu điều đó xảy ra thì cũng đừng hỏi anh vì
những gì có thể làm được thì anh đã làm rồi.”

Madeleine nhích ra và nói: “Em sẽ để ý đến chuyện đó.”
“Ý em muốn nói bố em sẽ làm việc đó?”
“Anh Bucky này, anh ghen với người lớn gấp đôi tuổi anh và chỉ nhỏ

bằng nửa anh sao?”

Tôi nghĩ đến Thược dược đen, cái chết của cô ấy làm tôi buột miệng hỏi.

“Tại sao em lại muốn gặp Betty Short?”

Madeleine run rẩy, cây đèn neon màu đỏ hình mũi tên - đúng với ý nghĩa

của ngôi nhà này - chiếu ánh sáng qua cửa sổ soi vào mặt nàng. “Em đã cố
gắng rất nhiều để quên đi và không bị ai để ý nhưng cách người ta nói về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.