bất cứ lúc nào.
Với một vẻ mắt thiểu não , Tinh Huy đặt ly rượu xuống bàn , nói với giọng
ăn năn :
- Cho anh xin lỗi những gì mình vừa nói . Ân Dung ! Có lẽ em nói đúng .
Anh đã say rồi.
- Không . Anh không có lỗi . Chính anh không muốn nói những lời như thế.
- Em có thể liên lạc với Mẫn Quân hay làm bất cứ điều gì em muốn.
- Em chỉ muốn trả lời với Mẫn Quân về công việc làm ăn mà cô cũng đã
bàn với em , liên quan đến anh nữa , Tinh Huy ạ.
- Là chuyện gì thế ?
- Mẫn Quân muốn chúng mình làm ăn chung với cô ấy.
- Chúng mình ? Công việc gì ?
- Mẫn Quân đã thành lập một trung thương mại , cô ấy cần một số người tin
cậy để phụ giúp công việc quản lý.
- Em tính thế nào ?
- Em chưa quyết định gì , trước khi bàn bạc với anh.
Tinh Huy nhìn vợ , ôn tồn nói :
- Ân Dung ! Anh xin nói thật , anh đã chán quá rồi cuộc sống như thế này .
Anh sẵn sàng nhận một thách đố mới để hy vọng thay đổi cuộc đời.
Ân Dung dịu dàng đặt tay lên vai chồng , đầy san sẻ :
- Em cũng hy vọng như thế , Tinh Huy ạ.
Anh nhìn cô , mỉm cười , vẻ lúng túng :
- Đôi khi anh thật ngốc nghếch , phải không em ?
Cô chồm lên hôn mũi anh :
- Để em suy nghĩ mới trả lời được.
Bây giờ em phải hâm nóng lại phần cơn tối cho anh.
- Để anh phụ em một tay , rồi chúng mình cùng ăn . Anh đói bụng đến mức
muốn ăn tươi nuốt sống cả em đấy.
Căn phòng như ấm hẳn lên trong tiếng cười hạnh phúc . Lâu lắm rồi mới có
được những giây phút vui như thế .