THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 135

Mặt Tinh Huy không còn chút máu , nhưng Mẫn Quân vẫn không buông
tha :
- Tôi để ý thấy La Diệp Vinh mặt nhiều bộ y phục và đeo nhiều trang sức
mang biểu tượng của cửa hàng , và cô ta bảo anh tặng cho cô ta. - Tôi sẽ trả
tiền tất cả những thứ nào cô ta bảo là của tôi tặng.
Mẫn Quân xếp tập hồ sơ lại :
- Chuyện đó là do tôi định đoạt . Chuyện lấy cắp là một tội phạm hình sự ,
anh có đồng ý không ? Kể cả hàng hóa bị mất cắp và các món chi tiêu bất
hợp pháp của anh , tất cả là bằng tiền của anh và của Ân Dung cộng lại
trong năm năm.
Nàng ngưng lại một chút :
- Chưa kể mười phần trăm trong khoản đó , anh chị phải trả cho việc mua
nhà.
Giọng Tinh Huy gần như van xin :
- Mẫn Quân ! Xin cô đừng lo...
- Khỏi phải nói . Tôi không thể giữ anh làm việc ở đây , hay Ân Dung cũng
vậy , và bằng cách nào tôi không cần biết , hai người phải trả hết nợ cho tôi.
Tinh Huy cao giọng :
- Mẫn Quân ! Cô đã nghĩ đến gia đình tôi chưa ? Cô đã nghĩ đến Ân Dung
chưa ? Cô ấy là bạn của cô.
- Tôi dám nói là anh đã không nghĩ đến Ân Dung nhiều lắm , những khi
đến nhà hàng , khách sạn và tặng qua cho La Diệp Vinh.
- Tôi đang nói đến chuyện ngày xưa . Tôi muốn nó đến việc chúng tôi đã
cho cô mượn tiền , đã giúp đỡ cô.
- Anh nói đến chuyện đó làm gì ? Tôi nghĩ mình đã trả đủ từ vật chất đến
sự chân tình . Vấn đề là anh đã lạm dụng quá nhiều đến sự giúp đỡ của tôi.
- Tôi muốn nói đến Mẫn Khang.
Mẫn Khang ! Hai bàn tay Mẫn Quân vặn chặt vào nhau bên dưới mặt bàn .
Đứa con trai của nàng , đứa con trai duy nhất của nàng và Tử Phong . Nàng
luôn ngại rằng Mẫn Khang rốt cuộc sẽ là nạn nhân của viện thực hiện lời
thề của nàng và lúc này , nàng thấy ngực mình đau nhói như bị lưỡi dao
đâm vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.