THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 145

không , Mẫn Quân ? Chúng tôi đã cho cô mượn tiền trong lúc cô hoàn toàn
tuyệt vọng , và trong căn nhà lá nghèo nàn , chúng tôi đã một lần cứu sống
đứa bé của cô.
Tử Phong dựa vào vách , gương mặt anh hoàn toàn biến sắc:
- Đứa bé ? Đứa bé nào , Tinh Huy ?
Căn phòng im lặng một cách đáng sợ . Tử Phong nheo mắt nhìn hết Mẫn
Quân , đến Tinh Huy và Ản Dung . Anh lại hỏi :
- Đứa bé nào ?
Cả ba vẫn đứng im lìm như có luồng điện vừa chuyền qua không khí và
chạy qua cả ba người.
Ân Dung ú ớ trong miệng . Mẫn Quân níu lấy nắm cửa phòng bằng gỗ ,
mặt tái mét.
Tinh Huy đã bưng miệng như cố giữ không nói ra . Bây giờ anh bỏ tay
xuống , anh nói :
- Có gì khác đâu nữa mà phải giữ kín ? Mẫn Khang đang hôn mê mà , phải
không ? Và khi tỉnh lại , nó vẫn không nhận ra ai là cha mẹ ruột của nó.
Tử Phong nhìn sững vợ :
- Mẫn Khang là con của em ?
Mẫn Quân lại nhìn anh , cằm từ từ hất lên cao , mắt thách thức , tuy trong
lòng nàng tràn đầy cảm xúc đến nỗi không đứng thẳng được . Nàng phải
dựa vào cửa phòng , ngoảnh mặt đi.
Tử Phong đưa mắt nhìn cả ba người :
- Vậy là đúng rồi . Bấy lâu nay , mọi người đã cùng nhau lừa dối tôi.
Mặt anh đau khổ quá lộ liễu , làm cho Mẫn Quân muốn hét lên . Nàng hiểu
anh cho rằng việc nàng giữ kín gốc gác của Mẫn Khang là một hành động
phỉnh gạt. Nàng muốn nói cho anh biết tất cả sự thật . Nhưng trong giây
phút này , niềm tin giữa họ đã bị phá vỡ.
Rồi nét mặt anh trở nên cứng cỏi và anh quay qua Mẫn Quân :
- Tôi không có quyền được biết rõ hay sao ?
Mẫn Quân đáp với giọng ngạo mạn và khàn đặc do đã kiềm chế quá lâu :
- Anh muốn biết gì ?
- Trước mắt , cha của Mẫn Khang là ai ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.