THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 152

Dạ Miên

Thương Giận Đôi Bờ

Chương 45

Ân Dung nhìn ra ngoài trời tối đen , mắt cô long lanh , môi cô mím lại hằn
lên sự đau khổ.
Đã hai ngày trôi qua vẫn không có một sự khác biệt nào trong mối quan hệ
giữa cô và Tinh Huy , vẫn im lim và cách biệt.
Đứng dậy bước vào phòng . Thấy Tinh Huy đang khom mình trên bàn ,
nhìn vào bóng mình trong gương như tìm một dấu hiệu gì đó , cô khẽ gọi :
- Tinh Huy !
Anh từ từ quay người lại . Lần đầu tiên , anh nhìn sâu vào mắt cô cũng là
lần đầu tiên cô nhìn thấy anh khóc.
- Cả hai chúng ta đang trải qua một cơn khó khăn.
Anh ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn , đầu gục xuống . Giọng trầm lắng với
vẻ ăn năn :
- Anh đang nhìn vào gương để tìm lại chính mình . Không biết từ bao giờ ,
anh đã trở nên thối tha và tồi tệ , hình như trong anh có một con người khác
đang dẫn dắt và cười cợt với số phận của anh . Không phải anh nói ra để
bào chữa , nhưng anh thật lòng không muốn làm khổ em . Ân Dung ! Anh
yêu em và anh biết anh có được em là một điều may mắn , nhưng anh có lỗi
với em.
- Em cũng có lỗi.
Im lặng cả một phút rồi Ân Dung nói :
- Không phải câu chuyện giữa em và Tử Phong đã vượt quá sức chịu đựng
của anh sao ?
Anh không đáp lời , nhưng cô có thể thấy nỗi đau và tuyệt vọng hằn sâu
trong ánh mắt anh . Cô tiếp , giọng trầm buồn :
- Lần đầu tiên gặp Tử Phong , em đã bị sự thông minh và vẻ đẹp trai của
anh ấy quyến rũ . Và cũng vì chưa biết thế nào là tình yêu , em đã khoác lên
anh ấy một bộ áo giáp và rồi mê cái vỏ sáng loáng ấy . Em đã thần tượng
hóa anh ấy , để rồi mê cái thần tượng do mình tạo ra . Với Mẫn Quân thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.